- LƯƠNG DUYÊN THẮNG

Chợ chiều may áo
Chợ chiều may áo cho người năm xưa để lại nụ cười dễ thương Người đi trong dạ vấn vương Áo may xong mãi người không lấy về Chợ chiều ta nhớ câu thề Ngày đi người hẹn sớm về bên ta


Nghe hát Lý Mười thương
Nàng Kiều đội nón bài thơ Áo dài tím Huế bên bờ sông Hương Ngọt ngào điệu Lý mười thương Tặng người lữ khách trên đường du Xuân Người đi mà dạ không đành


Mây lấy chồng
Gió kia theo đuổi trăng gầy Hỏi gió còn nhớ mây này nữa không mây còn làm bạn với sông Làm ô che nắng bởi đông chưa tàn Gió giờ vui kiếp lang thang Theo trăng, đuổi bướm, mây vàng héo hon


Đêm trăng tát nước
Người đi víu sợi mây ngàn Đốt vạn nỗi nhớ cho tàn thành tro Người đi cho dạ ngẩn ngơ Nhớ từng câu hát lời thơ hôm nào Nhớ người, giọng hát ngọt ngào Mắt huyền mơ mộng, má đào mi cong


Tại anh chậm bước
Làng em ở cạnh sông Cầu Năm xưa hát điệu mời trầu liền anh Lưng eo, nón lá quai xanh Cặp mắt lúng liếng để dành cho ai Người Đông hẹn ước người Đoài Người về chớ có đứng ngồi nhớ không


Vẩn vơ
Người qua trao... nửa nụ cười Để ta bỏ cả cuộc đời kiếm em Người qua, gửi nửa con tim Ngày đêm ta phải kiếm tìm ngu ngơ Người qua trao nửa bài thơ


Cải và rau răm
Một ngày Cành lá bỗng xanh Chồi non Bỗng hoá nên cành nở hoa Một ngày Buồn mãi lùi xa Yêu thương Chan chứa vui ca vời đời
