- LƯƠNG DUYÊN THẮNG
![Bài thơ cuối hạ](/files/news/thumb/at143_1.jpg)
Bài thơ cuối hạ
Chậm lại mỗi ngày chậm lại thôi Hạ qua, Thu tới đến nơi rồi Bằng lăng tím biếc đà rơi rụng Chiều chiều đã thấy gió heo may Trở lại sân trường với hàng cây Chiều nay tan tác cánh phượng gầy
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Mộng phù vân](/files/news/thumb/dt6.jpg)
Mộng phù vân
Trời chang chang nắng nên hè Phượng hồng đỏ lửa hạ về thật nhanh Chim gù gọi bạn bên gành Vườn heo may gió nên thành mùa thu. Trời cao xanh bỗng âm u Mưa phùn gió bấc mùa thu qua rồi
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Ghép ánh trăng tan](/files/news/thumb/at193.jpg)
Ghép ánh trăng tan
Tôi nghe tiếng lá mùa thu rụng Xuống bến ngày xưa tuổi biết buồn Hoàng hôn xuống bến tôi ngồi đón Vô tình gặp được ánh trăng tan Tôi ngồi yên lặng, nghĩ miên man Nghe gió ngoài sông, nhớ thẫn thờ
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Tôi về tìm lại](/files/news/thumb/149.jpg)
Tôi về tìm lại
Tôi về gom lại lá mùa thu Nhặt lấy bâng khuâng với thẫn thờ Mây buồn xơ xác theo về gió Và ánh trăng buồn của ngày xưa Tôi về tìm lại những chiều mưa
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Không đề 2](/files/news/thumb/dung6.jpg)
Không đề 2
Sao anh lại vội vàng Xa miền quê yêu dấu Sao anh lại vội vàng Gửi tình yêu vào gió Em gửi vào nỗi nhớ Mối tình đầu mong manh Em tìm phút yên lành Dịu dàng trong quên lãng
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Biển và Em](/files/news/thumb/ki1_4.jpg)
Biển và Em
Anh không muốn ví em là biển Biển dẫu mênh mông vẫn giới hạn bến bờ Anh không muốn ví em là biển Sắc biển dẫu xanh Vẫn đổi thay theo ánh nắng trời cao Anh muốn đến bên em Bằng muôn nỗi khát khao
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Đơn côi](/files/news/thumb/hoagao6_1.jpg)
Đơn côi
Lang thang trong thành cổ. Bước một mình cô đơn Gặp một cây gạo đỏ Thấy mình nhớ quê hơn Ngẩn ngơ lòng tự hỏi Sao một mình đơn côi À, mình như cây gạo
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)