- LƯƠNG DUYÊN THẮNG

Nỗi buồn Trương Chi
Em về phố cũ nghe mưa Rơi trên gác nhỏ ngày xưa để buồn Em về Lệ tự nhiên tuôn Nhà bên ai hát "Nỗi buồn Trương Chi""


Trách
Ta về để áo cho người Khi nhớ người ngắm để người nhớ ta Nào ngờ người để ngọn đa Một đêm mưa gió áo ta rách sờn


Không đề
Trời đem nắng rải lên đồi tôi đem nỗi nhớ gửi người tôi thương Trời đem mưa rải lên nương tôi đem trải nhớ trải thương vào lòng Trời làm hoa gạo đỏ hồng


Em đi
Em đi, nghiêng cả mùa xuân em đi, nghiêng cả vai trần bến sông Em đi, nghiêng cả mùa đông Em đi, nghiêng cả cánh đồng nhớ thương


Nghe câu ví dặm
Em về nhặt nắng đem phơi Cấy lên đôi mắt rạng ngời niềm vui Em về, rủ gió đi chơi Rủ con sông tắm một đời phù sa Bây chừ em lại ở xa


Nhẹ nhàng
Nhẹ nhàng nghe tiếng lá rơi Không gian thanh vắng, lòng tôi thoáng buồn Nhẹ nhàng bóng nắng qua thềm Nhẹ nhàng ai bước cho mềm nhớ nhung


Ai làm...
Ai đem nắng thả lên trời Ai đem sóng rải ra ngoài đại dương Ai làm tim cứ vấn vương làm cây nhớ mãi con đường thuở xưa Ai đem mây đến cho mưa
