- NGUYỄN NGỌC THẠCH
Đắk Nông .. mùa cà phê chín
Bóng dáng của mùa khô Đã thoang thoảng lưa thưa đầu ngọn nắng Chùm gió Đông sau một thời xa vắng Vạch không gian im lặng để quay về...
Chiều buồn...!!!
Chiều tà...buông nhẹ trên sông, Hoàng hôn rơi rớt xuống dòng tịch liêu... Chim trời cánh mỏi liêu xiêu, Cô đơn bến vắng.. đò chiều đợi ai?
Nơi ấy... Đăk Nông
Nắng Đăk Nông Trượt chân từ đỉnh mái nhà rông Cái gió, cái mưa ngày đêm không ngủ Thay phiên nhau canh giữ Tiên nữ hạ phàm xoã tóc thác Liêng nung Thanh âm Cao Nguyên
Nói với Thu
Dẫu tiếng ve giăng bủa níu thời gian Nhưng cánh phượng đã úa tàn khắc khoải Nên không thể kéo mùa Hè quay lại Thu chớm rồi... tận mãi phía trời xa...
Mưa ngâu
Mùa Thu ướt sũng mất rồi... Tại vì tháng Bảy mưa rơi não lòng Ngân hà thác đổ mênh mông Đẩy đưa nuối tiếc xuôi dòng về đâu...?
Nụ cười áo tím
Em hỏi gió khi mô về với Huế ...? Thăm cố đô hoa lệ tựa cung Hằng Đêm sông Hương có điệu ví mang mang Liu riu chảy chở trăng vàng xuôi bến…
Tâm sự của đêm
Có đôi khi vài tia sáng của niềm vui nho nhỏ le lói giữa đêm dài đầy ắp nỗi cô liêu... cũng đủ để cho ta tim khắc khoải thật nhiều nhớ hơi ấm của những chiều vụng dại