
- NGUYỄN NGỌC THẠCH

Ngọt ngào nỗi nhớ
Ngọt ngào trong nỗi nhớ em! Khi nghe khúc nhạc dịu êm không lời... Không gian hư ảo, chơi vơi, Cánh chim đơn lẻ tìm nơi ân tình! Hoa cười với ánh bình minh Một đàn bướm trắng xinh xinh dập dờn...
Trống vắng
Em là ai… giữa cuộc đời này..? Mà gọi tên ta nhớ, ta quên Sau một chiều thân xác trinh nguyên. Em chợt đến… nét diệu huyền óng ả, Tình đam mê như giục lòng hối hả. Ta nguyện trọn đời trao cả cho nhau...
Tâm sự buồn
Chiều dần xuống ánh nắng vàng mờ nhạt. Hoàng hôn buông tím ngắt tận chân trời! Thoảng mùi hương nghe như thật xa xôi, ...Cây Ngọc lan nơi ta ngồi hò hẹn. Cuối dòng sông một con thuyền xuôi bến...
Đôi mắt ngày xưa
Một mình ngồi dưới đêm mưa. Bỗng dưng đôi mắt ngày xưa hiện về! Bước đường đi học chân đê, Hàng cây che bóng tiếng ve rộn ràng Đôi mắt xưa thật dịu dàng,
Tỉnh mộng
Chợt tỉnh mất rồi giấc mộng ơi! Mà hồn sao vẫn mãi chơi vơi ? Giây phút êm đềm lưu luyến ấy, Còn nguyên dư vị ngọt trên môi! Lỡ đắm mình vào giấc mộng say!
Đợi anh
Gió se lạnh em ngồi khơi đóm lửa, Sưởi ấm lòng bên song cửa chờ anh! Dẫu biết chờ,biết đợi chỉ mong manh. Tuy le lói em vẫn dành hy vọng...Đã bao đêm thấy anh về trong mộng,
Tâm sự với em
Ngồi một mình trong màn đêm câm lặng! Ta nhâm nhi một tách cà phê đắng. Thoang thoảng hồn sao trĩu nặng chua cay. Phía đồng hoang nghe tiếng cuộc lẻ bầy...Kêu khắc khoải đếm từng giây nỗi nhớ!



