- NGUYỄN NGỌC THẠCH

Gia vị yêu thương
Chỉ một chút thôi nghe em Thêm một chút cho đủ đầy hương vị Tình đã nấu sôi lâu rồi em nhỉ Thêm chút ngọt ngào dịu bớt nỗi chua cay.


Nồng nàn hương cao nguyên
Nắng tháng Tư Nung chảy vị cà phê tỏa hương trùm phố núi Như chẳng biết là dòng đời rất vội Lũ ve sầu inh ỏi gọi đam mê Đam mê hay Ban mê Chẳng cần biết đồng âm hay đồng nghĩa


Giá như....
Em à... anh đến Ban mê bởi anh khát giọt cà phê cháy lòng Anh say men lửa bập bùng say nàng sơn nữ má hồng môi son... Trập trùng núi, trập trùng non suối reo gió hát trăng tròn đẩy đưa Cao nguyên huyền thoại nắng mưa Cao nguyên cỏ dại sớm trưa đợi chờ


... Nơi bắt nguồn cuộc sống!
Anh kẻ sống vươn lên từ cõi chết Em chớ nên đùa cho đỏ máu tim đen Có phải chăng khi anh trộm nhớ em Là những lúc hồ ly giở trò ma mị.


Hãy yêu thương khi ta còn có thể
Một phút một giây cũng dài như vĩnh viễn Dù tia sáng có lập lòe bên ngọn nến Hay chói ngời tựa ánh mặt trời soi Rồi cũng tàn cũng lụi giống nhau thôi... Thân gió cát lại trở về gió cát


Nếu chẳng có mưa rơi!
Nếu chẳng có mưa rơi Sao mặt người ướt đẫm Nếu có vòng tay ấm Sao còn run mãi em... Không cần nói gì thêm Tương lai là quá khứ Giữa rốn sâu vũ trụ Ta như vừa sinh ra


Chùm thơ: Tình đá
Anh là đá phủ rêu phong vạn kiếp Em tiên nữ hạ phàm soi xét việc muôn phương Rồi một ngày kia mưa đổ trắng cung đường Em lỡ trượt chân ngã vào lòng đá núi…
