- NGUYỄN PHƯƠNG THỦY
Vàng
Tôi muốn ngàn bông hoa Sắc vàng tươi như nắng Tỏa sáng khắp bầu trời Mừng Châu sang tuổi mới. Tôi muốn màu vàng chanh Diệu vợi và mong manh Kết thành khăn thành áo
Trong bụng mẹ
Ước gì con nhớ được Khi còn là thai nhi Cuộn tròn trong bụng mẹ Bước chân rung nhè nhẹ Theo mẹ đi học hè Nắng soi vào chói mắt
Lịch Bài quê cha
Lịch Bài có cây đa cổ thụ Có mái chùa cũ rủ rêu phong Có đường làng lót gạch uốn cong Ẩn trong màu tre xanh, xanh mướt. Sát bên nhau những ao cần thơm, mượt. Lúa vươn mình, thấm ướt giọt sương mai.
Chim nhỏ và mùa thu
Sáng nay Một chú chim nhỏ Mắt tròn xoe Ngó qua cửa sổ Nhắc tôi: „Mùa thu vừa tới Hoa Cúc nồng nàn Sương trong lấp lánh Trăng sẽ rất vàng
Tìm anh
Em tìm anh trong khoảng trời xanh Chỉ có dạt dào mây bay cùng gió. Em tìm anh của ngày xa xưa đó Chỉ có giày vò cuộn trái tim đau. Em tìm anh của nụ hôn dài sâu
Hồi ức
Đồng quê thẳng cánh cò bay Đường làng uốn khúc lúa say đôi mùa Cây đa bóng rợp sân chùa Sớm hôm đôi bạn vui đùa cùng nhau Bao năm anh ngắm hoa cau Ngóng mong ngày mẹ đón dâu về nhà
Nước mắt người cảm tử
Em ra đi, tuổi vừa tròn mười tám Má căng tròn, mắt xao động ước mơ Không có bài thơ Không có nốt nhạc Không bức họa nào Đủ khoe màu lộng lẫy trái tim em Đẹp lắm Hiền lắm Cao thượng lắm.