- TRẦN HUYỀN TÂM

Đi biển mùa xuân
Hẹn hò đi biển tháng ba Cành trên, chi dưới, búp xa, búp gần. Véo von, xúng xính áo quần Tóc mây vén gọn, hoa chân căng đầy. Gạo còn thắp đỏ trên cây Xoan hoa đã tím rắc đầy vườn xuân.


Hạnh phúc!
Tuyết êm đềm rơi rơi Từng hạt nối nhau đi tìm hạnh phúc Từng hạt bay bay rồi tụ về mặt đất Tỏa sáng bên nhau, trong trắng, hiền hoà. Hạnh phúc cuối cùng, hạnh phúc đâu xa Là được an hoà, cùng nhau, như tuyết


Thu cốm
Hạ còn nồng trên sắc áo em xanh hương thu đã len thơm vào hơi thở Nụ hoa cười thắm lời môi hé nở ánh mắt chao con sóng vỗ say lòng.


Giấc mơ cuối cùng
Tôi với anh phải đâu là xa lạ Chưa gặp một lần, liệu có thể nói quen? Vì ít tuổi nên tôi là em. Mà chắc gì ngàn xưa ta đã thế! Anh gồng gánh kiếp ba đào dâu bể Tôi loay hoay thân lữ thứ chốn này Dẫu tam sinh duyên nợ có vơi đầy Thì quan ải danh-lợi-tình vẫn khác.


Thu lạnh
Hà Nội tiễn ngâu trong chớp trắng cánh cò Tháng Chín Tây Hồ nồng nàn nắng Hạ Cô-pen-ha-gen hanh hao cây lá Đã thấy đông về nơi héo hắt mưa rơi. Những mắt nắng hôm qua còn biêng biếc mây trời Giờ xác xao co ro cánh rụng


Chiều trên những đồi thơm
Mù giăng giăng mỏm đá lô nhô Mây lả lướt gọi chiều về rất sớm Ríu rít đàn chim nghiêng cánh lượn Gió cất lời, cây lá lao xao. Ráng chiều hồng soi mắt em đẹp sao Trán em ướt, giọt mồ hôi lấm tấm


Ước một mùa thu trong
Có một mùa hoa sữa Không ngạt ngào dâng hương Có một mùa gió đượm Quên đong đưa nắng đường… Những cặp mắt đau thương Cứ rưng nhòa bóng nước Ước gì lại thấy được Cá bơi đùa… như xưa!
