
- VŨ THANH HUYỀN

Nói với con ở Văn Miếu
Mẹ đưa con vào Văn Miếu Thăm trường đại học đầu tiên, nền khoa bảng một thời Con chưa hiểu Đạo Nho, Khổng Tử Mải mê với rùa đá cõng văn bia
Nhớ
Em se sợi nhớ vào đêm Đêm huyền hoặc vô tận Em dệt sợi nhớ sang ngày Ngày chung chiêng, lảo đảo, nắng say Em đan sợi nhớ vào dòng sông
Viết cho người tôi yêu
Tiễn anh về phía người ta Cho em trở lại thật là chính em Không còn hờn giận bon chen Trái tim mình tự mình nhen lửa hồng Từng mơ vượt bão vượt going
Non xanh nước biếc Hà Tiên
Trong một chuyến công tác tình cờ chúng tôi có dịp ghé thăm Hà Tiên. Sau hơn một giờ, chuyến tàu cao tốc đã đưa anh em trong đoàn từ đảo Phú Quốc cập cảng An Thới đặt chân lên đất Hà Tiên, thành phố biển xinh đẹp nằm bên bờ vịnh Thái Lan.
Khói nhang thành cổ
Lá thư này anh viết gửi quê hương Mà ba mươi năm nằm dưới lòng Thành cổ Dòng Thạch Hãn vỗ về anh ngủ Như lời mẹ ơi à… ru anh thuở nằm nôi
Buông
Dặn lòng này nhé buông tay Cớ sao trong dạ... trời đày người ơi! Biết là chẳng thể đắp bồi Trái tim ru những ... ngậm ngùi riêng ta…
Chợ quê
Chợ quê tôi không biết có tự khi nào, từ khi ông bà, cha mẹ tôi sinh ra đã có chợ rồi, nghe nói chợ được hình thành cách nay đã mấy trăm năm. Chợ không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa của người dân địa phương mà chợ còn là giao thoa văn hóa cộng đồng, giao lưu văn hóa vùng miền.



