- VŨ THANH HUYỀN

Gửi phương nam
Nơi anh phương nam Chỉ hai mùa mưa nắng Vời vợi xanh Như nỗi nhớ em xanh Hà Nội vào thu anh có biết Dịu dàng hương hoa sữa đến nao lòng


Vàng hoa Dã Quỳ
Cái se lạnh cuối thu cứ mơn man gọi rét về trong gió. Sớm nay thu đã chuyển mình giữa cái hanh hao yếu ớt của nắng vàng. Một mình bên ly café, ngắm những dòng người vội vã ngoài kia…lòng bỗng thấy chơi vơi đến lạ.


Viết cho người thứ ba
Khi biết người yêu ta Sao lại buồn đến thế Biết còn đâu mùa hoa Để cho người mong đợi Con đường không mở lối Trái tim đã cài then Giờ đâu thể gọi tên Những mùa yêu năm trước


Ngày con vào lớp Một
Ngày con vào lớp một Lòng mẹ có tiếng ca Như mở trang sách mới Trong sáng và thiết tha Ngày con vào lớp một Ríu ran tiếng i tờ Con là trang giấy trắng Viết những điều ước mơ


Chị tôi
Tiễn em gái út qua cầu Chị về nén chặt trái đau riêng mình Giường đơn rộng đến thông thênh Mái hiên chưa lợp vô tình trời mưa.


Không đề
Lặng nghe từng giọt thời gian Tích ta, tích tắc đêm tràn vào đêm Nỗi niềm thao thức không tên Ta chông chênh... ở một miền không tên


Mưa ngâu
Ơn trời gieo hạt mưa ngâu Cho đàn ô thước bắc cầu qua sông Để Ngưu Lang được làm chồng Để cho Chức Nữ ấm vòng tay yêu
