- Sáng tác mới
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
“Mưa đền cây, em đấy hiền hòa Gieo cuộc sống, tình yêu và hạnh phúc. Đáp đền cho anh những gì đã mất Để cuộc đời này mãi mãi bắt đầu yêu.” Đó là mấy câu thơ trích trong bài thơ “Mưa đền cây” của một thành viên Nhà Búp đến từ làng vườn Thuận Vy, một cô gái có cái tên rất đẹp, có nụ cười thánh khiết......
... Đêm qua, tôi đã kể với các bạn về những ngày ở quê hương, những kỷ niệm đồng quê, chăn trâu, cắt cỏ và những công việc quê mùa khác... Nhưng nếu kể về kỷ niệm đồng quê, chăn trâu cắt cỏ, mà quên kể về con trâu -...
Ông là Người Thầy đặc biệt của Nhóm Búp, là người đầu tiên dạy tôi cách làm thơ, cách gieo vần, cách kết hợp sao cho thật “nhuyễn” thật “hay” các ngôn từ, vần điệu, hình ảnh và cảm xúc trong một bài thơ. Ông là người đã đưa tôi...
Tôi gọi tập thơ “GỌI MÙA” của Phạm Minh Châu là Tập thơ của Yêu Thương. Xuyên suốt hơn năm mươi bài của tập thơ là những tình yêu thương ấm áp dịu dàng dành cho gia đình, bạn bầu, mái trường cùng bao lứa học trò thương mến....
Con về thăm dì mấy ngày vội vã Cọng rau non, canh ngọt, muối vừng Như thuở xưa, dì ơi, những rằm trăng tỏ Con bên dì, câu hát dặm đò đưa. "Xếp màn gọn nhé con! Mai nhà có khách"...
1. Con người ta vốn thích nghe lời của người mình thích. Vậy ta đừng chỉ là ông bố bà mẹ nói lời đúng, mà cần là người để con cái nó thích. 2. Yêu là sự lựa chọn có chủ ý và là kỹ năng cố gắng. Hãy năng suy nghĩ, học hỏi, thể hiện, và luyện tập nó...
Chuyên mục Tác giả tác phẩm của Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với các bạn bài viết của nhà thơ Kim Chuông (Nguyên Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình - Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Thái Bình...
Mẹ thân yêu, con thuyền nào đưa mẹ Cập bến bờ nơi bố của con Để vuông tròn cho con là hoa nở Cơn gió hạ òa về trong tiếng khóc Con chào đời, trong vắt một niềm vui! Bố ẵm trên tay Mẹ ngắm nhìn con đỏ...
Mối quan hệ của con người cũng có hạn sử dụng. Nếu càng lâu không giao tiếp, sẽ sinh ra nấm mốc "quên lãng", Khi bị phai nhạt vì lý do bận bịu, sẽ xuất hiện vi khuẩn "biệt ly"....
Tháng 8 này, nhóm chúng tôi - kẻ Bắc, người Nam, dù không hẹn hò trước, nhưng đã được cùng đến với một khu du lịch đầy "hương đồng gió nội" như lời giới thiệu của một người bạn.....
Sáng nay theo Mẹ ra vườn Bao nhiêu kỷ niệm thân thương ùa về Ngày xưa gánh lúa triền đê Vết chân của Mẹ đường về của Con Cải già, Mẹ muối dưa ngon Cong tương Mẹ ủ đủ giòn nắng trưa...
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Giữa những ngày Hè Giáp Thìn, năm 2024 này, tôi thực sự hào hứng được đọc và viết lời bình cho tập thơ của Trương Minh Hiếu – Một “Nhà văn Nhóm Búp.” Một Nhà văn trong gần ba chục “Môn sinh” trưởng thành từ “Lò luyện Văn chương” của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình từ 50 năm trước....
Hòn Sơn – hay còn gọi là xã đảo Lại Sơn, tọa lạc trên vịnh Hà Tiên thuộc tỉnh Kiên Giang, cách thành phố Rạch Giá 65 km. Đây là hòn đảo nhỏ nằm giữa đảo Nam Du và đảo Hòn Tre, diện tích chỉ hơn 11 km2 nhưng lại có rất nhiều bãi biển đẹp đến nao lòng...
Thành phố Kisinhop cũng có một nơi tựa như Mong-Mac đối với Paris, hay Arbat đối với Matxcova, dốc Andreevski đối với Kiev. Đó là một công viên nhỏ, nằm giữa nhà hát Thính phòng và Nhà hát Kịch mang tên nhà thơ nổi tiếng của...
Chiều nay, mở điện thoại xem lại những hình ảnh của đại gia đình mình, con lại thấy nhớ bố vô cùng! Con mới hiểu. Có những thứ thời gian đã qua đi là vĩnh viễn mất đi... Ở lại, có chăng, chỉ còn là những ký ức và hoài niệm...!...
Từ ngày cha đi lòng con quạnh vắng Điệu chèo quê cũng đượm vẻ u hoài Đồng làng xa bàn chân dẫn lối Tìm về bên cha một chiều cuối đông Hai mươi ba năm sáng ấy mùa xuân Tiễn con đi với niềm tin không đổi...
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Ta chạm vào bông hoa nâng niu sắc màu yêu từng cánh mỏng... Hoa cho ta chút tình bay bổng hương vị ngọt ngào và sự sống thăng hoa! Ta chạm vào một thân cổ thụ tôn vinh một cuộc đời cây cảm phục từng búp non trên cành xù xì thân mốc thếch.... Cây cho ta sức...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!