- Sáng tác mới
Tôi giật mình đánh thót một cái. Gì thế nhỉ? Ôi chao, chói mắt quá. -Nó ở đâu rồi? Một bóng đen phủ lên tôi, một bàn tay tóm cổ tôi, dúi vào cái gì lùng nhùng. Lại tối om. Họ mang tôi đi đâu đây? Lên phòng khách?...
Đố ai nhận biết hoa màu tím Trên cát phơi mình vẫn tím mơ Nắng mưa càng tím như thầm hẹn Mang đến cho đời những ý thơ...
Tuy nhiên, theo truyền thuyết, thì NIÊN ở đây là một con vật. Người xưa, cho ta gặp trong sách vở rất nhiều các giống vật, loài hoa cỏ mà khi có những biến đổi đặc biệt ở cõi người nó mới xuất hiện....
Khi ta chào đời Ta không mang đến Bất kể thứ gì Cho thế giới này Khi ta qua đời Ta không đem đi Bất kể thứ gì! Điều đáng buồn là Từ lúc sinh ra Cho tới khi chết Chúng ta chỉ miết Tranh đấu cho...
Vị sư già nhận một chàng trai làm đệ tử. Ngay lập tức, một đệ tử khác khằn khò. Bởi anh ta không ưa chàng trai này. Vị sư già bèn nói người đệ tử kia mang đến 1 nhúm muối, sau đó pha vào bát nước và bảo anh ta uống....
Giúp ta đi... hãy vì ta em dệt giúp tấm chăn ta đắp ấm cho trái tim run rẩy Thu đi qua ánh nắng vàng ngầy ngậy hoá âm u lạnh lẽo giữa mây mù... hết thật rồi em, hết cả lá vàng khô...
Năm tháng cuộc đời có hạn. Học cách biết nhận sai, học cách biết nhẫn nhịn, học cách biết thứ tha, học cách biết ơn và cảm tạ. Khó nhất là học cách tư duy và hành động sáng tạo. Vùng “we know” mà chúng ta biết chắc chắn nhỏ hơn vùng...
Tôi tìm thấy sự an tĩnh, niềm hạnh phúc lặng lẽ mỗi ngày khi luyện tập lòng biết ơn. Lòng biết ơn sẽ kiến tạo, vô ơn sẽ phá huỷ. Trong cuộc đời có rất nhiều điều chúng ta phải biết ơn....
Làm ly cà phê Hãy cứ làm một tách cafe Không sở hữu gì ngoài ánh sáng bước đi. Nếu bạn không có nơi để lòng nặng trĩu, bạn có thể mang theo nó. Người cứ nhẹ bước mà đến, đừng mang theo gì. Nhưng nếu có tâm tư trĩu nặng chưa biết gửi vào đâu thì cứ mang đến đây cũng được....
Khi phải viết về biển cho khách Tây, mình hơi bị khó khăn. Mùa của khách Tây là mùa khô, chỉ có những vệt gió đất nhỏn nhẻn, lan lan ra biển. Biển hiền lành và cát im lìm như một giấc mơ trưa. Biển của người Tây phải êm đềm, trong vắt, sóng thì lăn tăn. Biển là mặt hồ hơi gợn sóng....
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp nhức mỏi, răng thường lung lay Nhớ quên cả tháng, lẫn ngày Ăn xong còn hỏi bữa nay dùng gì?...
Lợn vốn không thể ngẩng lên nhìn bầu trời. Lý do là bởi cổ nó hướng xuống đất, có ngẩng, cao lắm cũng chỉ vểnh được 45 độ. Bởi vậy nên Lợn chẳng thể tùy ý mà ngẩng lên ngắm nhìn bầu trời. Nhưng vẫn có lúc Lợn nhìn được bầu trời. Đấy chính là "khi nó bị ngã"....
Hoa, mang đến tặng em Vắng, anh gài ngoài cửa Đạp xe, đường về nhiều gió Đợi chờ, hoa có héo không? Em vui giữa đám đông Có biết nụ hoa khát khao mong đợi...
Truyện Hoàng Tử Bé của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry được xuất bản lần đầu năm 1943, đến nay đã được dịch sang hơn 300 ngôn ngữ khác nhau với khoảng 140 triệu bản bán ra trên toàn thế giới....
Khuôn mặt xinh đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì thì đều có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện....
Khi tôi còn nhỏ, tôi đã đọc một cuốn truyện “Quần Áo Mới của Hoàng Đế.” Lúc đó tôi đã ngờ vực về tính đạo đức của câu chuyện....
Thùng rỗng lắc mấy cũng không kêu. Thùng đặc chặt, lắc mấy cũng không kêu. Thùng lắc mà kêu là loại bên trong có một chút xíu gì đó. Con người cũng vậy. Người chả biết gì, người biết nhiều thứ thì thường không nói gì....
Nỗi đau sẽ hết Lệ sẽ ngừng rơi Cánh cửa sẽ mở Kiên nhẫn bạn ơi Và tin ở Chúa! Câu "Amen" đó Mang đến thành công...
Người xưa có câu: “Người tham lam sẽ muốn ngày càng nhiều, giống như con rắn muốn nuốt lấy cả con voi”. Một cá nhân nếu không biết bằng lòng thì sẽ chỉ cảm thấy đủ khi đã có một tài sản khổng lồ....
Biển mênh mông, cớ vì sao biển mặn Vì duyên gì Ta đến nơi đây? Nắng vẫn thế, gió vẫn thế Biển xanh vẫn mặn mòi Ta vì cớ gì ở lại nơi đây...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!