- Sáng tác mới
Thêm một lần mùa hạ trở qua đây Biển vẫn xanh như lời người hẹn ước Mây bông trắng dềnh dang chao cánh nước Đá lô nhô nhao bước sóng lên ghềnh. Lắng yên bình sau những phút bồng bênh...
Dòng Hương níu lại với chiều Nửa vời vợi biếc nửa phiêu với ngày Nhìn sang thôn Vỹ bên đây “Nắng hàng cau” còn chau mày bến xưa...
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Chiều tà...tím ngát hoàng hôn, Nhớ thương,thương nhớ...bồn chồn nhớ thương ... Trên cành ướt đẫm giọt sương, Như ngôi sao nhỏ chợt vương xuống trần... Nhớ ai lòng dạ bần thần,...
Mấy ngày nay tâm hồn mình xao động quá, gặp lại trò cũ, bạn cũ... nôn nao, cồn cào, như thể trái đất ngược chiều quay! Khi mình được xem ảnh của các em chụp lúc còn nhỏ, khi lớn lên và trở thành cha mẹ... Nôn nao, cồn cào. Trái tim nghẹn ngào, lồng ngực căng căng và mắt ưa ứa nước....
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Carl Jung từng nói câu "Was dem ein recht ist, ist dem andern schlecht. Das Leben hat keine allgemeingültige Formel.", ý là điều phù hợp với người này vẫn có thể là xấu với người khác. Cuộc sống không có công thức chung nào....
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Hà Nội mưa phùn anh nhớ không Mưa giăng giăng phố, níu chân người Mưa bay hạt mỏng, vương trên tóc Trong những chiều xuân, phố vắng người Hà Nội vào hè anh với tôi...
Nếu bạn đứng trong rừng và nhìn lên, Bạn sẽ thấy các vòm lá, tán lá tưởng như chạm vào nhau nhưng thực tế lại không phải. Giữa chúng vẫn có khoảng cách. Quan sát 1 bầy thú, đàn chim, đàn cá, ta cũng thấy chúng có khoảng cách với nhau, không va chạm nhau. Chúng luôn thế vì đấy là nguyên tắc sinh tồn....
Yêu ghét giờ không quan trọng nữa! Quan trọng là luôn nhớ về nhau. Trẻ, già giờ không quan trọng nữa Quan trọng cười vui khi gặp nhau....
Kết hôn là việc hai người vốn khác nhau hoàn toàn về tính cách, hoàn cảnh gia đình, nề nếp gia phong, đam mê, sở thích, rồi cả giá trị quan cũng khác nhau, bị cảm nhau trong một thứ tình cảm nhất thời gọi là Yêu, rồi cùng sống với nhau trong một căn nhà chật hẹp....
Tuổi là cái thứ ai cũng có. Nó vừa là quà, vừa là gánh nặng. Mỗi khi đến sinh nhật, thiếu niên thì vui, trung niên chạnh lòng, lão niên phiền lòng. Tuổi nó vẫn cứ đến bất chấp cảm giác của thân chủ là gì. Tiếng Hàn/Triều nói "thêm tuổi" thì có 2 cách là "나이가 들다" (có tuổi) và......
Hoa thược dược và violet – Nét đẹp thanh tao trong lọ hoa Tết của người Hà Nội Bên cạnh những loài hoa phổ biến như đào, mai trắng hay cúc, hoa thược dược và violet cũng là hai loài hoa quen thuộc trong những lọ hoa ngày Tết của người Hà Nội....
Quê hương là núi là rừng Đã vào điệu lý miền Trung tuyệt vời Lá non trái chín thường xơi Vui đùa chạy nhảy sống đời tự do....
Những ngày này, tôi lại da diết nhớ anh cả đã đi xa hơn 7 năm, nhưng những kỷ niệm về anh vẫn luôn in đậm trong tâm trí người thân, đồng chí, đồng đội… Khi vừa vào học kỳ 2 của lớp 10 (hệ mười năm), năm 1967, chưa tròn 17 tuổi,...
Bản tình ca mùa Đông Bập bùng bếp lửa hồng Đôi mắt em lúng liếng Vì sao em biết không Bản tình ca mùa Đông Có những người lính chiến Tuyết phủ đầy trận tuyến...
Lại thêm một mùa mưa bão đến. Năm nay là năm Giáp Thìn 2024, theo kinh nghiệm từ xưa: “Năm Thìn bão lụt”, dự báo mưa bão sẽ thất thường. Quê tôi ở vùng đồng bằng Bắc bộ, mỗi năm phải đón những trận bão ghé thăm, có trận lớn, trận nhỏ, có khi chỉ ảnh hưởng hoàn lưu của bão...
Tôi đọc tập thơ “Ngân lên từ nỗi nhớ” của Nguyễn Phương Thủy trong một ngày đẹp trời, ở một nơi rất xa, cách Hà Nội thân yêu của tôi tới hơn nửa vòng trái đất. Còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức một tập thơ dày gần 300 trang giữa khung cảnh ngập tràn hương sắc mùa thu ở một vùng bể bắc đẹp......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!