- Sáng tác mới
Chao ôi! Liên tiếp Hội nghị này tới Hội nghị khác! Công việc nó phải thế! Dạy học, dự họp, hội nghị…và cả gặp nhau cũng trực tuyến! Liên miên - vì cái con Covid-19 nó hoành hành mà…...
Ơi cô gái Quế sơn Anh say tiếng em hát Như say rượu hồng đào Phải tại mây cứ dâng xanh lên cao Phải tại sông cứ trong veo, thanh tao Để tim anh lạc vào mắt em Để chân anh theo cái nhìn lúng liếng,...
Vấn đề cốt lõi ở đây là Sư Minh Tuệ chọn tu hạnh đầu đà là để tìm giác ngộ cho bản thân. Sư không tu để xây chùa, không tu để quyên góp làm từ thiện, không tu để tạo trend trong xã hội, không tu để tranh giành ảnh hưởng với ai, không tu để lôi kéo ai....
Vẩy trăng buồn xa lắc Phải lòng tiếng chim gù Hào nhoáng bùa kẻo lạc Gạt ưu phiền vào Thu, Mây trắng bềnh theo gió Chưa kịp tan mỏng manh Hổn hển mùa duyên nợ Thả trôi vào Thu xanh!...
Ngày bố tôi đi xứ Từ Đông Âu mới về Tôi vừa tròn ba tuổi Cũng chưa nhớ được gì... Chỉ nghe mẹ kể lại Đưa ra Hà Nội chơi Rẽ vào hiệu Hưng Ký Chụp một kiểu cho vui......
Tôi đã “gặp” tâm hồn Trương Minh Hiếu qua tập thơ “Cội” của anh – Đó là hồn thơ của yêu thương chân thành, sâu nặng với cội nguồn, với gia đình và quê hương xứ sở....
Tôi giấu vào chiếc đãy thời gian Chiếc hài pha lê một thời mơ mộng Con ngựa già của ông thần thời gian táo tợn Càng chạy nhanh hơn bỏ tôi lại bên đường. Cô đơn là cái bóng hoang tàn Của ồn ã đông vui bận rộn...
Ta chạm vào bông hoa nâng niu sắc màu yêu từng cánh mỏng... Hoa cho ta chút tình bay bổng hương vị ngọt ngào và sự sống thăng hoa! Ta chạm vào một thân cổ thụ tôn vinh một cuộc đời cây cảm phục từng búp non trên cành xù xì thân mốc thếch.... Cây cho ta sức...
Các loài hoa thế giới Tôi thích nhất hoa hồng! Màu sắc thì khỏi nói Mà hương thì say nồng... Tôi cứ mê mải ngắm Tới cả ngàn, vạn bông Điều khiến tôi say đắm Là cách nở từng bông......
Vào chùa định quét lá đa Sãi đang quèn quẹt, quay ra quét đình Quét phải cái lá trúc xinh Đêm qua có đứa tang tình đánh rơi!...
Rất tình cờ tôi có được tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu (), một người chưa từng biết mặt, biết tên. Đọc liền tù tì một mạch cả tập thơ, tôi cảm thấy hình như cái nóng rát gió Lào đang hừng hực quanh mình tan biến bởi sự mát ngọt của những dòng thơ Trương Minh Hiếu....
Vẩy trăng buồn xa lắc Phải lòng tiếng chim gù Hào nhoáng bùa kẻo lạc Gạt ưu phiền vào Thu, Mây trắng bềnh theo gió Chưa kịp tan mỏng manh...
Nếu con bị ai đó Nói xấu sau lưng mình Đừng nổi cơn thịnh nộ Đòi ba mặt rõ rành... Người nói xấu con đó Chắc ganh ghét với con Ngay cả người nghe họ Đâu hẳn đã hiểu con?...
Hôm nay lòng tôi yên ả quá công việc làm xong thêm tin mình sức trẻ thêm tin bàn tay biết nói thành lời Cùng đứa con bước giữa phố vui nhưng không hiểu vì sao tôi ít nói đôi khi sững sờ trước lời con gọi...
Nhất định nhịn và chịu thiệt thòi. Vẫn có câu rằng nhịn là một đức tính, tuy nhiên nhịn chỉ giúp hoá giải nhất thời xung đột chứ suy cho cùng nó chẳng giúp gì cho chữa lành tâm thức của một ai cả....
Con đi nhé mệ ơi Xe đón nơi đầu ngõ Bao niềm thương nỗi nhớ Con gửi lại quê nhà Hôm nay phải rời xa Hẹn về ngày gần nhất...
Một lần, tôi còn nhớ Trên đường đi Tuyên Quang Vô tình thấy dáng đó Xe lướt qua vội vàng... Lạ lẫm bàn chân đất Đầu trần giữa nắng rang Khoác " tấm chăn" loè loẹt...
Trương Minh Hiếu là một cây bút thơ, thành viên của nhóm “Búp trên cành”. Anh đã tham gia lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do hội VHNT Thái Bình tổ chức từ năm 1979 -1982....
Không là tuần tiết tư rằm Mẫu Đơn trổ đỏ quanh năm vườn nhà… Anh Hai rồi đến anh Ba dâu hai, dâu bốn cũng qua Mẹ rồi, Mẹ thương trai út nhỏ nhoi mười một tháng tuổi sống đời khói nhang!...
Tiếng thơ hay tiếng lòng em? * Câu anh hỏi còn rung trong tiềm thức. Có những lúc lòng em như giọt nước chảy vào hồ sóng sánh thi ca Có những khi như biển cả bao la...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!