- Sáng tác mới
Thêm một lần mùa hạ trở qua đây Biển vẫn xanh như lời người hẹn ước Mây bông trắng dềnh dang chao cánh nước Đá lô nhô nhao bước sóng lên ghềnh. Lắng yên bình sau những phút bồng bênh...
Trên vùng cao Tây Bắc Trong một bản người Dao Có hai vợ chồng trẻ Tỉa ngô và trồng đào. Chợ phiên nào cũng xuống Mèn mén rồi rượu ngô Lúc về chồng say xỉn...
Nhìn cái mặt nó sao thấy ghét. Cười suốt ngày. Cặp môi đầy, răng trắng muốt nổi bật trên khuôn mặt dài, da nâu. Nó đấy. Cái thằng bạn trong lớp học nghề của mình. Chẳng hiểu sao nó lọt vào đây. Đi đâu, ở đâu nó cũng nổi bật lên như một đóa hướng dương giữa đống cỏ bụi xụi....
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Nàng bám lấy ghế trước để đứng dậy. Thấy nàng lảo đảo, người đàn ông đưa tay ra đỡ: - Chắc ở nhà cô rất ương bướng. Cô sốt suốt chuyến bay. Sao đi được. Bám vào tôi, tôi sẽ đưa cô ra. Nàng ko muốn, nhưng ko thể đi được nên đành chấp nhận: - Anh chị thật đẹp đôi mà anh lại chu đáo quá! - Cô nhân viên......
Tôi đi dọc miền Trung Nơi cát trắng cháy chân, gió Lào rát mặt Miền đất gầy guộc, gian truân mà chưa bao giờ khuất phục Ôm cả đất nước vào tim, suốt một thời Bắc Nam chia cắt...
Mưa tầm tã...kéo dài như vô tận... Như bầu trời đang trút giận cho ai? Mưa nhạt nhòa che phủ buổi ban mai... Nên chẳng có dẫu một vài giọt nắng! Mưa ướt đẫm cõi lòng đang hoang vắng... ...Thêm u sầu, thêm trĩu nặng tâm tư!...
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội Thím ôm em tôi tiễn chồng và khóc...
Nói về những kỷ niệm ấu thơ, những trò nghịch ngợm tinh quái ở quê hương, mà không nhắc đến con sông Diêm Hộ thì sẽ là thiếu sót. Con sông sau làng, đê cao ngất. Từ thị trấn Diêm Điền về quê tôi, bạn đi qua cầu trên sông, đó chính là dòng Diêm Hộ. Ngày xưa không có cầu......
Y chào đời Vào ngày đất trời không có gì đặc biệt Nhưng là ngày tròn năm trước Ông ngoại y vĩnh viễn ra đi. Chưa từng nghe ông nhắn nhủ điều gì Chỉ đôi khi y thắc mắc Như thể có mi không ta Hoặc sự tiếp nối này là nhảy quãng...
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội...
Anh đã cắt tóc quấn trong Dọn chướng ngại vật nằm ngoài Giờ robot chỉ việc reo vui cả tối. Leo thảm Chui gầm Lựa lách bao khe hẹp Kỹ càng hơn với nẹp gỗ rìa sàn....
Gặp kẻ không ưa mình thì ưu điểm của mình cũng biến thành nhược điểm. Còn gặp người yêu quý mình thì đến nhược điểm cũng trở thành thứ đáng yêu. Mình bảo học sinh, nếu Newton không thắc mắc tại sao quả táo lại rơi xuống đất mà không rơi ngược lên thì loài người...
Ngố ta khi ở trời Tây Cái gì cũng lạ cũng ngây ra nhìn Mần chi cũng phải móc tiền Bắt tay thằng nộm mất liền 2 Ơ (Euro)...
Hôm nay thấy ai đó nói "dền dứ làm gì, hãy khởi một trận thư hùng cho xong". Chắc không nhiều người hiểu nghĩa "thư hùng". Có lẽ hiểu là một cuộc chiến nảy lửa giữa các anh hùng. Hiểu thế thực cũng chẳng sai, chỉ chưa hẳn đầy đủ....
Quay cuồng trời đất đảo điên, Ánh đèn hiu hắt ngả nghiêng la đà... Còn chưa uống hết rượu mà? Nâng ly lên nhé...bạn à, cạn thôi! Nhạc buồn đang khúc lả lơi....
Mưa hờ hững rơi hoài trên phố vắng... Em chơi vơi trở về trong im lặng, Đôi chân trần sao trĩu nặng bước đi. Hỏi Thế nhân: Ôi tình ái là chi ?
Sao hắt hủi tuổi xuân thì em thế..? Mưa rơi rớt hòa tan trong suối lệ.....
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Sáu, bảy người chạy loạn Có Hoa Hâm nhà ta Lại gặp người chạy loạn - Xin đi theo nhau mà. Chúng lấy làm ái ngại Chấp thuận cho theo cùng
Một mình Hoa Hâm nói:...
Gửi cho em lá thư tình sau cuối, Bởi đôi mình không thể dối gian nhau. Em đi đi...cho đẹp những ngày sau. Quên em nhé,mối tình đầu cay đắng ... Cuộc tình ta chưa khi nào bình lặng, Anh mãi tìm trong hụt hẫng bao đêm!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!