- Sáng tác mới
Một sớm Con lũn cũn trên vỉa hè từ chợ về cùng mẹ Để bố có thể ngủ thêm giờ trong ngày nghỉ hiếm hoi Rồi một sớm con quấy vì nhức răng Không món gì dỗ nổi Trên đường ra phố về Bố kiếm vài chú cá cảnh mua vui...
Sống thì cơm hớt canh thừa Góc nhà xó bếp nắng mưa mặc lòng Chết thì riềng mẻ mơ lông Có ai thương phận tôi không hở trời....
Lại một mùa Đông đến Đồng Xoài chẳng rét đâu Chỉ có se se lạnh Không mưa phùn vương đầu. Đón Xuân thường đón Tết Muôn sắc màu muôn hoa Nhưng Đồng Xoài lại khác Hoa bốn mùa cơ mà....
Cả tháng trời, chẳng thấy bóng em đâu Bà thơ thẩn, buồn nhớ em lắm đó! Vẫn thấy "tiếng tình yêu " trong lồng nhỏ Ở quán bên, gọi em đến hao gầy…...
Một phút một giây cũng dài như vĩnh viễn Dù tia sáng có lập lòe bên ngọn nến Hay chói ngời tựa ánh mặt trời soi Rồi cũng tàn cũng lụi giống nhau thôi...Thân gió cát lại trở về gió cát...
Chuyện đời mà say hay tỉnh một đời ta nào biết em da diết một điều gì tha thiết như chốn mơ hồ đêm tiễn biệt vầng trăng.. em cứ như em mất biếc môi mềm anh khô khốc trái gió triển hiu quạnh...
Có một ông thương lái Xách tay nải rõ to Vào quán xin ngủ trọ Chủ quán trọ - ma cô. Vừa làm cơm cho khách Mụ chủ nghĩ lung tung
Cái tay nải to thế Nhiều của cải không chừng....
Có một gia đình nọ Cô con gái rất xinh Tuổi nàng vừa đôi tám Đã chớm nở cuộc tình. Một anh chàng họ Đỗ Học trò con nhà nghèo
Đem trầu cau dạm hỏi Nàng đắn đo lời yêu....
đã cuối ngày nên màu nắng phai phôi hoàng hôn tím phủ lối đời tim tím trăng hạ huyền chập chờn như tắt lịm trong tiếng thở dài man mác lũ chim đêm.... đừng khóc nghe em cho đời đẫm ướt thêm...
Cô gái ấy sống ở Gamuda, nơi những con đường rợp bóng cây xanh, và những khu vườn luôn đượm mùi nắng. Cô gái đi qua mỗi sáng, chân nhẹ như gió, tóc thoảng mùi hoa sữa. Cô gái ấy cười – nụ cười trong như mặt hồ ban mai,...
Em mãi mãi là đóa cúc Họa Mi trong trẻo, mong manh, chỉ vì anh mà nở. Em là cúc Họa Mi – loài hoa nhỏ bé, mong manh nhưng mang trong mình sức sống mãnh liệt. Không rực rỡ như hồng nhung kiêu sa, không nồng nàn như ly trắng thanh cao, cúc hoạ mi giản dị, trong trẻo,...
khi sự sống nảy mầm trên dương thế chẳng ngày nào không phải lễ Tình nhân chẳng ngày nào mà gió hết bâng khuâng hôn quằn quại lên ngực trần vách núi… tình yêu không có tuổi !...
Có một ông quan huyện Xử án rất tài tình Địa hạt người quản lý Dân sống rất yên bình. Có cuộc sống tươi đẹp Là nhờ người đứng đầu Tôi xin kể lần lượt Quan huyện xử như sau:...
Không chân mà đâu cũng đi Leo cây, lội nước kiểu gì cũng lanh Kẻ ác độc, người thiện lành Thân mềm mà vẫn bảo anh cứng đầu......
Từ giữa nhà ta Hãy chỉ xem trường của con nằm ở hướng nào? Trật mất rồi con ạ! Bố ơi Con bắt đền Sao lại sinh ra con là gái Để bây giờ làm hình học hay sai?...
Chỉ được ăn cám ăn rau Có bị chê bẩn cũng rầu chút thôi Anh nào to, mập là toi Chắc chắn được tắm nước sôi cuối đời....
Ngày xưa có cậu bé Sáu tuổi bé tẻo teo Bé bằng ngón chân cái Mà nhà lại rất nghèo. Muốn giúp đỡ bố mẹ Tí Hon đòi chăn trâu
Nghe con năn nỉ mãi Bố mẹ đành gật đầu....
Con thì nằm dưới đất Con thì chúi trong hang Mỗi con một cách ngủ Riêng lẻ, rất rõ ràng. Hòa hợp với mọi vật Nhưng chẳng được ai yêu Dơi quạ ta buồn lắm Tha thẩn suốt sớm chiều....
Noel lất phất mưa bay Se se giá buốt bàn tay héo mòn Gió Đông cào cấu cung buồn Mây xơ xác phủ chiều buông tóc mềm Hỏi người còn nhớ hay quên.. Còn quên hay nhớ Noel độ nào Chuyện đêm ký ức lao xao...
Với con, nhà có vị của những buổi sáng thoang thoảng mùi hương trầm cha thắp xen lẫn mùi hương của tách trà thơm nóng mẹ vừa pha. Nhà có vị của những buổi chiều lộng gió, nơi tiếng cười của lũ trẻ con vang lên rộn rã trong sân....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!