- Sáng tác mới
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội Thím ôm em tôi tiễn chồng và khóc...
Chú Thả tôi chú họ tôi hiền lắm Giúp nhà tôi không thiếu một việc gì Tuổi thơ tôi chú và tôi gắn bó Ông bà tôi vui khoai sắn bên nhau Một ngày mưa xưa, chú phải đi bộ đội...
Mưa hờ hững rơi hoài trên phố vắng... Em chơi vơi trở về trong im lặng, Đôi chân trần sao trĩu nặng bước đi. Hỏi Thế nhân: Ôi tình ái là chi ?
Sao hắt hủi tuổi xuân thì em thế..? Mưa rơi rớt hòa tan trong suối lệ.....
Tôi cũng là kẻ tập toọng viết văn viết thơ. Nhưng nhạc thì chịu, không hiểu gì cả. Người nhạc sĩ là người kể chuyện cuộc đời bằng âm thanh bằng những câu chữ rất ngắn mà vẫn làm cho mọi người hiểu được không gian, thời gian, cốt truyện, cung bậc cảm xúc theo trình tự logic....
Tựa đề bài thơ dẫn tôi về một đêm mùa đông ở làng quê miền bắc, nơi tâm hồn thơ của Trương Minh Hiếu đã được bồi đắp, nâng niu... Ngọn gió bấc luồn qua những tán lá xanh rì, cuộn theo hương chuối tiêu ngọt dịu… Những bờ đê đứng lặng bên sông. Cỏ vẫn mượt trong màu đêm đen đặc. Những mái nhà lớn nhỏ......
Lễ tốt nghiệp bác sĩ y khoa cho con trai ở Đà Nẵng. Cả nhà gã lên tàu làm một hành trình đêm để sáng kịp tới Đà Nẵng. Đúng 6 giờ 15 ngày 6.9.2023 tới ga Trà Kiệu thì trên loa phóng thanh của tàu có phát thông báo khẩn đề nghị giúp đỡ một...
Ngày ấy là sau giải phóng miền Nam được hai năm, năm 1977. Đó là những ngày đầu đông tôi còn là cậu bé 10 tuổi đang học ở trường làng. Quê tôi ngày ấy nghèo lắm, người dân chỉ biết cấy lúa trồng khoai nuôi lợn, nuôi gà. Xã có 6 thôn Đông, Đoài, Bá Mai, Tứ, Quán và thôn Đồng Mai....
Lục bát “Giấc mơ quê” của Trần Huyền Tâm là một khúc hát ru da diết, thấm đẫm hồn quê Việt, vừa mộc mạc, bình dị, vừa thăng hoa trong cảm thức triết lý và tâm linh. Tác giả không chỉ vẽ lại miền ký ức tuổi thơ,...
Trương Minh Hiếu là thành viên nhóm “Búp Trên Cành” có lối viết riêng: Trữ tình và Tốc Độ. Là học sinh lớp năng khiếu văn của tỉnh nhưng lại tốt nghiệp Đại học Bách khoa Hà Nội và hiện là Giám đốc Bảo hiểm Nhân thọ Hải Phòng....
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách Dáng hiền triết dịu hiền...
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Ta lại trở về chốn xa xôi... Thắp sáng tin yêu của một thời Bạn cũ ngày nào trong thương nhớ, Quấn quýt bên nhau nở nụ cười... Kotam lưu luyến chiều mong đợi,...
Rạng sáng, ngay sáng nay thôi, giấc mơ chợt đến mong manh. Trong giấc mơ, cậu trai 12-13 tuổi, mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, thả lỏng người trong không gian. Cậu ấy đang mơ. Trong giấc mơ, gọi: Mẹ ơi!...
Mong ước trở về với ngôi trường ngói đỏ Của những ngày xưa với vai áo lấm bùn Của mái tóc đen thoang thoảng mùi hương bưởi Ở giữa sân trường đỏ rực mỗi mùa thi Ta lại trở về để thăm lại thầy cô Thăm bến sông xưa nơi ta từng tắm mát...
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Hoa đến mùa lại nở, có những việc trên đời chỉ xảy ra một lần. Hoa đúng hẹn năm nào đến mùa cũng nở đẹp. Giàn hoa nhà mình trên tầng 3, ban công tầng 2, những chậu hoa, những cây mẫu đơn, cây ngọc lan trước cửa nở đẹp và thơm ngào ngạt, không để người phải mong chờ....
Hành trình đến với bao la Là từ ô cửa mở ra khoảng trời Tháng năm xưa, tự bao đời Còn bên khung cửa vọng lời ta nghe Qua xuân là sẽ sang hè Quanh co trăm suối cũng về một sông...
Gió se lạnh em ngồi khơi đóm lửa, Sưởi ấm lòng bên song cửa chờ anh! Dẫu biết chờ,biết đợi chỉ mong manh. Tuy le lói em vẫn dành hy vọng...Đã bao đêm thấy anh về trong mộng,...
Chợt nhớ Hạ xưa… một gã khờ, Ôm chùm hoa phượng đứng ngẩn ngơ, Thả hồn vô định theo cơn gió... Xao xuyến, bâng khuâng phút đợi chờ..! Trống trường đã điểm giờ tan lớp, Đợi người… nhưng cứ giả làm lơ....
Tôi với em...hai phương trời cách biệt. Vần thơ em…cứ nồng nàn...tha thiết.. Gợi tâm tình...như đã biết từ lâu! Khóc chi em cho khóe mắt hoen sầu...? Tôi khắc khoải một niềm đau khôn tả!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!