- Góc chia sẻ
Tri túc là an lành
Thứ sáu - 15/08/2025 16:01
(Ảnh: Pixaabay)
TRI TÚC LÀ AN LÀNH
(Dương Chính Chức)
Tri túc - biết đủ sẽ giúp ta rời xa mọi nguy hiểm.
Có người nói làm sao biết mức nào là đủ. Biết được chứ, chỉ cần ta lắng nghe và đáp ứng nhu cầu mang tính tự nhiên, làm ngơ trước đòi hỏi của ý thức là được. Các đòi hỏi của ý thức đều là đòi hỏi chủ quan, không phải khách quan nên thường là quá mức cần thiết.
Ví dụ:
Đau là tín hiệu cơ thể cho bạn biết ở đâu có vấn đề cần phải điều trị. Điều trị nó hết đau là đủ, cơ thể chỉ cần thế. Còn thuốc tốt, nệm ấm, phục vụ cao cấp, đấy là đòi hỏi quá mức của ý thức.
Đói, khát và rét là tín hiệu cơ thể cho bạn biết cần bổ dung dinh dưỡng, có nước giải khát, bổ sung quần áo ấm. Hết đói, hết khát và hết rét là đủ, cơ thể chỉ cần thế. Còn thức ăn ngon, rượu thơm, nước ngọt, quần áo hàng hiệu đắt tiền là đòi hỏi quá mức của ý thức.
Đường xa cần phương tiện, mỏi chân cần chỗ nghỉ, đấy là đòi hỏi khách quan. Có phương tiện là ổn. Xe sang, ghế êm là đòi hỏi quá mức của ý thức.
Cảm giác cần có gia đình, cần có việc làm là đòi hỏi của tự nhiên. Có bạn đời không xấu, có việc làm đủ để làm sinh kế, thế là đủ. Còn vợ đẹp, hay chồng tài và giàu có, công việc và địa vị cao sang, đấy là đòi hỏi quá mức của ý thức.
Tiền đủ cho nhu cầu tự nhiên là đủ, ít hơn là thiếu, nhiều hơn là thừa. Thiếu thì cố gắng bù, thấy thừa thì nên bớt đi. Đáp ứng tiếng gọi của tự nhiên, khách quan, đừng để ý thức can thiệp, thế là tri túc, là rời xa được nguy hiểm.
Nhưng có một điều khác mà nhiều không bị chê là tham.
Cảm thấy cô đơn, cần được ôm, được yêu và được quan tâm là điều tự nhiên. Nhưng không phải chỉ được ôm, hay nghe lời yêu thương, hay nhận quan tâm là đủ. Được ôm càng chặt càng lâu, nghe lời yêu thương càng nhiều càng lâu, nhận sự quan tâm càng lớn càng lâu vẫn cứ là càng tốt và vẫn trong mức gọi là đủ.
Thế lạ!