- Sáng tác mới
Thu ấy
Tôi đi đã hết mùa thu mà lòng tôi cứ tưởng như vẫn còn vẫn mơ tít tắp chiều buồn bóng ai khuất, bóng ai còn đợi trông lá thu xanh hết cõi lòng mảnh trời thu rụng vàng hong nắng chiều
Nhân và Tâm
Hai nét ghép thành một chữ NHÂN Thêm hai chấm nữa mới thành TÂM Người ta vốn dĩ chưa hoàn hảo Vì thế cho nên dễ bị nhầm
Đông Tây Kim Cổ
nhà cổ trên phố Mã Mây mang nặng dáng dấp Tàu Tây trên mình xi măng cốt thép cũng đành lại thêm quạt điện phóng thanh loa thùng tủ chè,sập gụ, ván bưng
Trăng và mây
Mây che trăng rồi mây tan Trăng ung dung nhả ánh vàng muôn nơi Có gì ấy nhỉ trên đời không tan như đám mây trời che trăng
Lời phượng hoa vàng
bốn phía xung quanh cứ đỏ au để rồi tự cháy có gì đâu mình xanh như ước vàng như mộng để lại trời yêu nhau với nhau
Trà sớm
Ngày sinh viên nghỉ hè thỉnh thoảng mình về nhà bạn. Bố mẹ bạn là người Quảng Bình. Ông là giám đốc một nông trường lớn ở Tam Dương. Nhà bạn là một ngôi nhà riêng biệt kiểu nông thôn Bắc bộ khá khang trang trong khu tập thể nông trường Bộ. Xung quanh nhà cây ăn trái được trồng quy củ quanh năm tươi tốt.
Em ngồi nghe anh hát
Em bên anh nghe hát bản tình ca Về cuộc yêu của chúng ta khi tóc bạc da mồi Hai đứa mình chẳng ai xui mà hò hẹn Mà mênh mang thương nhớ tự kiếp nào. Đừng căn vặn yêu em vì sao?