
- Sáng tác

Sáng
Trời hút xanh mắt em Gió bàn tay se mát Lá tre thu lắc rắc Kín sân nhà sáng nay Anh ơi, Đừng thức dậy!
Nhớ mùa thu
Thu vừa chớm nhẹ như làn gió thoảng, Giọt mưa ngâu ngậm ngùi rơi lãng đãng. Mấy khóm cúc quỳ chúm chím đơm bông, Một sắc vàng mờ ảo giữa hư không... Mà mê đắm tận cõi lòng đến thế..! Chức nữ, Ngưu lang sụt sùi rơi lệ
Nhớ bạn
Làm sao về lại ngày xưa Tuổi thơ một thời nhung nhớ Những ngày vui chơi với cỏ Chăn trâu đuổi bướm tối ngày Những ngày bên bạn trèo cây Nhảy ùm xuống sông ta tắm
Mẹ tôi
Mẹ tôi tóc bạc da mồi Mẹ tôi áo vá vẫn ngồi bên song Mẹ cười nắng tỏa bên sông Bàn tay của mẹ, chai sần nắng mưa
Hạt sương
Hat sương long lanh Đậu trên cành biếc Cây thật nhiều mắt Khi hạt sương về Nắng lên bỗng chốc Óng vàng lá tươi Cây thật nhiều áo Phơi lên cành trời
Bần thần
Có những lúc Tâm không tịnh bởi trí không minh Và đôi lúc Trí không minh bởi tâm không tịnh Dẫu biết là quy luật sao ta vẫn Bất lực ngác ngơ trong một chữ già
Tiếng cha sinh
Quanh thất mà hơi ấm từ thầy vừa đi Chúng con ngâm áng thơ Bướm bay vườn cải hoa vàng Cạnh giường thân tứ đại ở thầy còn lại Chúng con đồng thanh đọc bài pháp âm Thức dậy



