
- Sáng tác

Mưa ngâu
Ơn trời gieo hạt mưa ngâu Cho đàn ô thước bắc cầu qua sông Để Ngưu Lang được làm chồng Để cho Chức Nữ ấm vòng tay yêu
Vô đề
Anh vẫn bảo tháng ngày là vô tận Nên cuối đường mãi nở một nhành hoa Em vẫn thích biển thì rất bao la Níu mây trắng điệp vào lòng biển cả.
Thơ lễ Mẹ Cha mùa Vu Lan
Hai mặt trời trong con tim ... Con thức Hai Quả núi Thái sơn trên vai Con gánh nặng suốt cuộc đời Con quỳ lạy trước khói nhang, hương án Con nghìn lần khóc gọi Mẹ Cha ơi
Lay trong gió chiều
Chiều còn ở đó không chiều, Để cho ngọn gió lay nhiều bông lau? Một rừng quan tái bạc màu, Gió luồn lách, rách mướp đầu, Gió ơi!
Giọt nắng vô thường
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xanh muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim. Thù thắng vầng dương diệu huyền Muôn muốt tầng tầng mây trắng
Chùm thơ: Cái nhìn
Đứng trước cái Chén, cái Ly này cao Đứng trước cái Bình, cái Ly cao này lại thấp Còn so đo, khập khiễng còn tràn ngập Câu hỏi, LÀ MÌNH, MÌNH có thật MÌNH không ?
Vu Lan nhớ mẹ
Lại mùa Vu lan vắng mẹ Nhà mình cứ trống trải hơn, Các cháu chưa nguôi thương nhớ: Bà ơi, bà ở nơi nào? Bên bờ ao làn rau muống Mẹ ươm, giờ vẫn còn xanh,



