
- Sáng tác

Ơi hời ngâu
Sắp chín rồi! Ngâu còn đó không ngâu? Sao nực thế tấc lòng Hè đã ngái! Chút bóng bẩy tự thuở ngày hoang hoải Giờ hanh hao, bức bối, vầy vò. Còn lại gì cho nhau sau lộng lẫy hẹn hò Ơi da diết khúc giao mùa Tháng Tám
Lục Bình
Lục bình kín phủ chuôm ao Sắc hoa dệt thảm phủ màu đất quê Nơi đây những lúc đi về trào dâng kỷ niệm si mê một thời
Có một ban mai
Ban mai hiền như một nhành hoa vẫy Nắng vàng chanh lan trên đám cỏ xanh Thu chưa về, Hạ vẫn kịp vẽ tranh Tường Vy đỏ, khoảng trời xanh tha thiết.
Lời gọi chiều thu
Lời gọi dịu dàng cho chiều thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương… Heo may mồ côi vơ vẩn mãi trên đường Vườn dịu dàng mùi hương còn vương vất
Sông tím
Về rồi các bạn tuổi thơ Hè nhau ta tắm, lên bờ ta bơi Cho mình mượn chiếc áo tơi Mình ngồi trong ấy, mình phơi quần này
Con chim chiền chiện
Khê nồng khô lá mùa thu Nắng hanh bóp bẹp giọng ru nôm Kiều Mai ngày cứng cáp phiêu diêu Cha làm chạc nỏ sáng chiều con chơi Ruổi rong lường trước đường đời Vấp ngã đứng dậy chính nơi không Kiều!
Nắng quái
Người như chiều nắng quái Giữa một ngày bão giông Bão tan rồi nắng mãi Tinh nghịch đùa với mây Bên nhau từ ngày ấy Lá rụng đã bao mùa



