- Tản Văn
Đá Chăm
Tại cửa hàng bán đồ trang trí tiểu cảnh ở Phan Rang. Mình thấy một viên đá hình dáng rất dị thường. Vân hoa hết sức kỳ bí vô cùng ám ảnh. Mình muốn mua nhưng còn băn khoăn vì viên đá khá lớn.
Kiếp người
Có bạn nhắn tin hỏi mình là có tin có kiếp trước kiếp sau không. Mình bảo, chả biết, vì giả như có thì bây giờ mình cũng có nhớ kiếp trước mình là ai đâu. Nếu giả sử có kiếp sau, mình cũng sẽ chả nhớ gì về kiếp này.
Viên cuội
Trước khi khu resort Hòn Dáu động thổ ông chủ dự án rủ bọn mình về đó thăm thú. Chúng mình đã quanh quẩn ở đảo Hòn Dáu khá lâu. Tất cả đều vô cùng hoang sơ vắng lặng hắt hiu. Trên đảo chỉ có ngôi đền bé nhỏ cổ kính và cột hải đăng cũ kỹ là ấn tượng hơn cả. Đảo nhỏ là vương quốc của cây hoang cỏ dại.
Bến Vời
Đêm ấy mình ngủ ở khách sạn Hương Giang. Từ ban công ngắm vầng trăng thượng tuần sóng sánh mênh mang sông nước không gian thật hư ảo lạ lùng. Gần sáng xuất hiện một giấc mơ lạ.
Thu về
Ngẫu nhiên, những ngày đầy ắp kỷ niệm về Cha yêu cứ liên tiếp dội về thì cũng là những ngày mà con gái út có những tiết học viết văn về người mà em yêu nhất. Tình cờ đọc được bài văn em viết nháp.
Nhãn rụng
Đã lâu. Đêm nay mới ngủ đêm lại ở ngôi nhà tuổi thơ. Đêm làng quê thanh vắng tĩnh lặng chẳng khác gì ngày mình còn nhỏ. Suốt đêm nghe tiếng nhãn chín rụng. Tiếng lanh canh là rơi trên mái tôn. Tiếng lộc cộc là rơi xuống sân gạch. Tiếng lộp bộp là rơi xuống đất vườn. Tiếng nhãn rụng thảng thốt trong đêm.
Ai kẹo kéo đê!
Hình ảnh này chỉ còn trong quá khứ khi chúng tôi ở lứa tuổi thiếu nhi. Ngày ấy bánh kẹo hãn hữu, mậu dịch có bánh quy Hương Thảo và kẹo Hải Châu là nhất, rồi mới đến kẹo sữa, kẹo chanh.