
- Tản Văn

Con đường dốc
Kết thúc chuyến thăm quan khu chùa cổ Kiyomizu khi ra đến đường lớn mình ngoái nhìn lại con đường dốc. Đó là một con đường nhỏ hẹp dài hun hút nằm lọt thỏm giữa hai dãy nhà cổ và những vòm cây xanh mướt.
Một già một trẻ bằng nhau
Người ta thường nói “Một già - Một trẻ, bằng nhau”. Tôi cũng thường hay dẫn thế khi muốn khơi gợi ở người trẻ sự cảm thông, lòng trắc ẩn trước những vụng về, chậm chạp, lãng trí… của mình - một người già.
Đổi thay!
Cho ta xin một nụ cười để ta có động lực để đổi thay! Không có gì mãi mãi trên quãng đời này cả. Nhưng hãy cứ hy vọng vào những gì đẹp nhất, sẽ đến và sẽ trọn vẹn, sau những nước mắt và khổ đau.
Nhắc nhớ
Một lần chiêu đãi đông người ở Beijing. Có cả lãnh đạo cao cấp Ban Đối ngoại và lãnh đạo trường Đảng Trung ương Trung Quốc. Vừa ăn mọi người vừa hát rất vui vẻ thân tình.
“TIẾNG THÉT” - “The Scream”
Mình đã đến và ngồi ngắm rất lâu khoảng không gian ấy, đồi Ekeberg, Oslo, Na Uy, và cố hình dung xem nó liên quan gì đến bức vẽ. Một dải đồi xanh thắm, lá hồn nhiên xanh, cây bình yên xanh. Một mặt biển ngời ngời sáng, sóng lăn tăn và nước dịu êm…..
Dã hương
Nơi đình làng Chỉ Thiện có một cây dã hương cổ thụ trăm năm. Cây quanh năm xanh tốt. Mùa nảy lộc nở hoa hương thơm ngào ngạt khắp nơi.
Miền Trung
Một trong những ám ảnh lớn nhất của tuổi thơ tôi là mưa bão và lụt lội. Ngày ấy, tôi mới học lớp 2, lội mưa đi học và theo chúng bạn đuổi theo những con cá nhỏ trên dòng- sông- mưa ngay trên con phố chính của thị xã - Thành phố Hà Tĩnh bây giờ; lòng chẳng bận tâm gì đến những lo lắng, vất vả của người lớn!



