- Thể ký

Mãi là kỷ niệm đẹp!
Ngày đó tôi học trường làng, lần đầu khi được nhà trường gọi lên nhận thư do chú bưu tá mang đến, đọc tên mình ghi trang trọng trên giấy mời tham gia trại viết, với đứa trẻ chín mười tuổi hồi đó, cảm giác thật là “vi diệu”, theo ngôn ngữ bây giờ. Bởi sẽ được đi học xa nhà 2 tuần, tận trên tỉnh, được ăn cơm tập thể, ngủ tập thể, được đi điền dã…...


Niềm vui ngày gặp lại
Chiều 23/7/2016, từ Phước Long, Bình Phước, tôi tìm về Sài Gòn thăm chú Nguyễn Khoa Đăng, một nhà thơ, nhà văn, nhà biên kịch và còn là nhà luật gia nổi tiếng nữa. Ông là người thầy ân cần, đặc biệt của tôi ngay từ thuở thiếu thời.


Sen ở Vườn Vua
Tôi may mắn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen ở Vườn Vua - Phú Thọ (theo lời mời ân tình của gia đình một người bạn thời thơ ấu hiện nay rất thành đạt ở Thủ đô Hà Nội) vào những ngày đầu tháng 7/2018 khi tôi từ miền Nam ra.


Kỷ niệm đáng nhớ về một người thầy
Đêm nay, tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một trong những người thầy đáng kính của mình. Đó là thầy Phan Xuân Hạn, người Nghệ Tĩnh. Rất tiếc, tôi không biết địa chỉ cụ thể của thầy và bây giờ thầy sống ra sao.


Một thoáng miền Trung
Tôi vừa kết thúc cuộc hành trình ba ngày tour du lịch Miền Trung cùng các bạn đồng nghiệp với rất nhiều những trải nghiệm thú vị, những cung bậc cảm xúc thật khó quên. Mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về những nơi mình đã đi qua...


Chuyện về chiếc mũ rơm, căn hầm chữ A và người thầy bất đắc dĩ của tôi
Tôi kể ra những chuyện này chắc nhiều người nói tôi bịa ra chứ làm gì có. Không! Hoàn toàn là sự thật! Nó là một phần là ký ức xa xôi mà tôi mang theo suốt cuộc đời. Số là tuổi thơ tôi không hề bình lặng như những thế hệ đàn em tôi sau này.


Dấu ấn tuổi thơ (IV)
... Hè năm ấy, thi tốt nghiệp cấp II xong, tôi được bố mẹ cho ra Quảng Ninh thăm anh Lê Bính, lúc đó đang công tác ở Đoàn địa chất Thủy văn 2H Tràng Bạch, Đông Triều. Mẹ chuẩn bị cho nửa ký lạc rang, vài ký khoai tây và hai chú gà giò to hơn vốc tay, để làm quà cho anh và bè bạn.
