- Trang văn
![Chợ nổi Cái Răng](/files/news/thumb/cho2_1.jpg)
Chợ nổi Cái Răng
Chợ nổi Cái Răng những ngày cho tôi trở về Miền Ký ức. Yêu lắm các bạn Miền Tây. Mảnh đất Gò Quao tỉnh Kiên Giang đã cho tôi những tháng ngày ấm áp trong những năm tháng xa nhà.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Một mùa xuân nắng mới chan hoà](/files/news/thumb/ka23_4.jpg)
Một mùa xuân nắng mới chan hoà
Con vẫn biết góc đồi hoang ngày xưa không còn nữa, những vui buồn một thuở nhạt nhòa theo cánh thời gian. Mùa xuân sang lộc trời lá nõn, bánh chưng xanh, hoa đào phớt, nếp thời gian trên khóe mắt mẹ rưng rưng.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Viết cho con ngày tựu trường](/files/news/thumb/at102.jpg)
Viết cho con ngày tựu trường
Ngày đầu tiên bước vào thế giới thần tiên - học viết chữ, đánh vần đối với con quả là một thành tích kỳ diệu, nhen lên một cảm xúc khó tả, vừa lạ lẫm ngơ ngác, xen lẫn sợ sệt, nhưng cũng đầy háo hức.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Lá phong vàng](/files/news/thumb/laphong.jpg)
Lá phong vàng
Mình sống ở Beijing gần trọn một mùa đông. Chưa bao giờ có một mùa đông xa nhà và lạnh như thế. Trời lúc nào cũng xám ngắt. Xung quanh toàn băng tuyết. Xa nhà khi đã có tuổi. Trời càng lạnh ta lại càng nhớ nhà.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Vườn trúc](/files/news/thumb/cay-truc.jpg)
Vườn trúc
Sao người xưa hay ví người quân tử với tùng với trúc. Tùng hùng vĩ quanh năm xanh tốt cheo leo vách đá lạnh lẽo gió sương bão tố thì đúng rồi. Nhưng còn trúc làm sao có thể sánh ngang với tùng để ví cùng người quân tử.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Anh đào](/files/news/thumb/btd63_1.jpg)
Anh đào
Dọc con đường dẫn vào khu ký túc xá có hai hàng cây nhiều nhánh còn non. Cây rụng sạch lá từ bao giờ. Mọi người nghi hoặc không biết là cây gì. Lá là khuôn mặt của cây. Rụng hết lá nghĩa là cây không còn mặt. Không có mặt thì biết là ai.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)
![Thược dược quê tôi](/files/news/thumb/ton5_7.jpg)
Thược dược quê tôi
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết.
![border](/themes/duhocnhatban/site_code/templates/Adoosite/images/border-details.png)