- ÁNH TUYẾT

Mùa ổi
Lại một mùa ổi chín Anh có về đó không Rừng thân thương vẫy gọi Trái vàng chín thơm nồng Mình cùng về đi anh Chia nhau chùm quả bói Anh phải nhường em đấy! Những chiều của chúng mình


Ru anh
Ngủ ngon đi ngủ đi anh yêu thương em khẽ cất thành lời ru Từ trong sâu thẳm mịt mù Dịu đau, những vết quân thù bắn anh Gió xanh ru ngọn cỏ xanh Khói bom đã hết, yên lành giấc say


Phượng thu
Lá mải xanh quên biết đã chuyển mùa Heo may phiêu du trên từng con phố nhỏ bỗng dưng cháy! …. một chùm phượng đỏ Chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu.


Lặng lẽ
Cây có nói gì đâu mà cây xanh thế! Hoa có nói gì đâu mà hoa cứ hương. Sông lặng lẽ ngàn năm thao thiết chảy, Núi cứ cao sừng sững khiêm nhường.


Bữa cơm ngày mùa
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương.


Rưng rưng sắc phượng
Buổi sáng nay có gì khác lạ. Trời trong xanh nắng vàng rực rỡ. Gió mơn man thủ thỉ bao điều. Bát ngát sân trường dàn hợp xướng ve kêu. Phượng cuống quýt đơm từng chùm hoa lửa.


Hoa tím bằng lăng
Sáng hè lạc bước đến một miền Bằng lăng nở, không gian tràn sắc tím Bỗng thấy dâng trào niềm thương mến Hết mình, bằng lăng nhuộm cả ta!
