- ÁNH TUYẾT

Để dành lời hò hẹn
Ta để dành một lời hò hẹn Dẫu mùa thu qua chẳng kịp ngoái đầu Chiếc lá vàng chẳng xanh lại cho nhau Và cuộc đời chẳng một lần lỡ hẹn


Lời gọi chiều thu
Lời gọi dịu dàng cho chiều thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương… Heo may mồ côi vơ vẩn mãi trên đường Vườn dịu dàng mùi hương còn vương vất


Mùa ổi
Lại một mùa ổi chín Anh có về đó không Rừng thân thương vẫy gọi Trái vàng chín thơm nồng Mình cùng về đi anh Chia nhau chùm quả bói Anh phải nhường em đấy! Những chiều của chúng mình


Ru anh
Ngủ ngon đi ngủ đi anh yêu thương em khẽ cất thành lời ru Từ trong sâu thẳm mịt mù Dịu đau, những vết quân thù bắn anh Gió xanh ru ngọn cỏ xanh Khói bom đã hết, yên lành giấc say


Phượng thu
Lá mải xanh quên biết đã chuyển mùa Heo may phiêu du trên từng con phố nhỏ bỗng dưng cháy! …. một chùm phượng đỏ Chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu.


Lặng lẽ
Cây có nói gì đâu mà cây xanh thế! Hoa có nói gì đâu mà hoa cứ hương. Sông lặng lẽ ngàn năm thao thiết chảy, Núi cứ cao sừng sững khiêm nhường.


Bữa cơm ngày mùa
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương.
