
- HOÀNG LIÊN SƠN

Khiêm tốn
Em thường kể Ngày xưa phải tán tỉnh lọc lừa Mới được chồng tuyệt diệu thế này đây. Khi anh ấy tới chơi Em vắng xa nhiều tuần Chỉ có mẹ rót cho chén nước Chắc anh ấy mắc lừa em có giá rất cao.
Kính
Nhìn xa không thật rõ rồi Mình đo mắt lại thôi Con chỉ chân gá mũi Ra đồng đã gỉ xanh Đứa con tuổi thơ mùa đông không chịu đeo tất Hệt bố rình thò bàn
Vô thanh
Sau mấy chục năm hầu như không vắng nhà Bố đột nhiên đi liên miên như nghề mới đổi Con tinh sương Xe buýt đến trường Chịu khó nhé con Ở sát biển suốt tháng ròng nắng lửa Không một lần bố có dịp ướt chân
Thẻ MB
- Bố ơi Con có cần mang theo ví? - Bố còn không nhiều đâu nhưng vẫn đủ uống trà Nếu hết rồi sẽ có thẻ MB - Hay là bố nghỉ thôi Vì dù sao con cũng sắp tốt nghiệp rồi Ồ là con đấy ư
Điểm mù từ ghế lái
Anh phát biểu tri ân Từ dưới sân trường em đằm trong nỗi nhớ Tuổi thơ được anh cho ăn vụng mỡ sống kẹp bánh đa Khi sang chơi nhà bác. Lúc anh xuống sân trường gọi khẽ
Không biết
Anh đi bằng gì? Máy bay. Máy bay loại gì? Tôi không biết. Của hãng hàng không nào? Tôi không biết. Bay đến thành phố nào?
Đồ bỏ
Sau nhiều ngày đứng cuối Hôm nay con bật khỏi lớp ấy rồi Bố ơi Phải chăng con chỉ là đồ bỏ? Con à Câu trả lời có ngay nhưng sẽ dài lắm đó... Hãy nhìn cụ nội trên tường



