- LƯƠNG DUYÊN THẮNG

Ai về cửa bể
Ai về cửa bể tìm ai Tìm bông điên điển mọc ngoài bờ kênh Tìm đêm chung bắt cá linh Dòng sông in bóng chúng mình đêm trăng Tìm về rừng đước Năm Căn Bóng người con gái khăn rằn ngang vai


Gió đừng hờ hững
Mai người về lại phố đông Người hứa người nhớ dòng sông quê nhà Mai người xa ánh trăng ngàHỏi người nhớ mãi hay là quên mây


Nhớ tuổi học trò
Ta nhớ em trong nồng nàn nắng hạ Cánh phượng hồng ép trang vở thủa xưa Chiếc dù con từng che những chiều mưa Mây ngũ sắc theo ta cùng năm tháng


Hà Nội mưa
Hà Nội chiều đó anh đi Trời bỗng đổ mưa như trút Con đường đang đi hoá lụt Hồ Tây vắng bóng sâm cầm Hà Nội chiều ấy vắng tanh Bản dân ca chiều dang dở Trong mưa người đi, ta hứa


Chỉ là
Chỉ là đôi chút ngây thơ Chỉ là đôi phút mộng mơ ấy mà Chỉ là đôi chút thật thà Đem chuyện ra kể cho nhà ấy nghe


Mẹ tôi
Thương người mỗi sớm đầu đông Mong manh áo mỏng trên sông gió lùa Đông về đi chợ bán dưa Sương mù ướt áo như mưa cuối chiều Chăm đàn con nhỏ thương yêu


Người
Phận người như hạt sương sa Hạt rơi góc phố, hạt ra ngoài đồng Hạt long lanh đọng nụ hồng Hạt tan vào đất hạt vương tóc người Hạt vui, toét miệng ra cười Hạt buồn lặng lẽ trách đời éo le Hạt theo răm ở chân đê
