- LƯƠNG DUYÊN THẮNG


Lan man
Có một người Lang thang đi tìm tuổi thơ Đắp mộ gió Chôn vùi ký ức trong mưa Rồi khóc một mình Gặp một người Rong ruổi hát Đi tìm những lời ru Bên bờ sông vắng Rồi phá lên cười hồn nhiên


Lỡ làng duyên quê
Tôi về tìm nắng thủy tinh Tìm câu quan họ rung rinh mạn thuyền Về tìm tay ngọt môi mềm Tìm khăn mỏ quạ áo viền tứ thân


Đi tìm
Ta tìm trong ký ức Những bài thơ ghép vần Ta tìm trong mùa xuân Giọt mưa bay huyền diệu Ta tìm trong cánh diều Tiếng sáo chiều trong vắt Ta tìm trong đôi mắt Hình bóng tuổi thơ ngây


Cô hái sen
Hỏi xem cô hái sen hồng Rằng cô nay đã có chồng hay chưa Đang hỏi, trời nổi cơn mưa Giật mình tỉnh giấc… Ngủ trưa ấy mà


Mắt huyền
Lái đò chỉ có mình tôi Một chiều bị lạc vào đôi mắt Huyền Bến sông hắn với con thuyền Chở Nàng cùng với nỗi niềm đầy vơi Mắt Huyền ghé lại làng tôi Thăm người bạn cũ, về rồi lại đi


Níu sợi mưa gầy
Chiều qua về lại ngõ quen Gặp lại cây khế nép bên hiên nhà Nắng chiều nhuộm tím những hoa Như sao trời rắc sân nhà đêm trăng
