- NGUYỄN NGỌC THẠCH

Lời yêu
Tặng em trong lễ Tình nhân... Nụ hôn cháy bỏng giữa xuân nồng nàn! Niềm thương, nỗi nhớ vô vàn, Anh đem hoà quyện giữa ngàn lời yêu. Dáng em tha thướt, yêu kiều.. Để anh khuya sớm, sáng chiều mộng mơ!


Tặng em
Nâng niu chọn một cành hoa, Tặng em ngày Tám tháng Ba tươi hồng... Anh mang theo cả tấm lòng, Gửi kèm trong những nụ hồng tặng em, Ngày Xuân làn gió ru êm...


Gọi tên em
Em có nghe trong cành cây lá cỏ..? Tiếng con trùng vò võ gọi tên nhau... Và ngước nhìn lên tận phía trời cao, Mây đùa giỡn cùng trăng sao mê mải... ...Và em ơi,những đêm buồn tê tái, Anh nghẹn lòng thầm gọi mãi tên em,


Ru tình
Ru tình vào giấc mộng say, Lời ru tha thiết đong đầy yêu thương .... Không gian mơ ảo mù sương, Long lanh bao giọt còn vương trên cành! Lời ru mộc mạc chân thành...


Tình xuân
Ngọn gió Xuân len dần trong đám cỏ, Nhẹ vẫy chào mùa Đông cũ ra đi... Sắc hoa Xuân phơi phới tuổi dậy thì, Nên ong bướm ngỏ lời si muôn thuở... Tiễn Đông xưa nốt nhạc buồn dang dở,


Sao em chẳng làm mưa
Sao em chẳng làm mưa Bầu trời đang chín đỏ... Sao em không thổi gió Khi thuyền đã giăng buồm...? Sao em muốn trăng tròn Khi đêm vào nguyệt tận... Sao em gieo hờn giận Xuống đồng xanh như mơ...?


Cuối nẻo đường đời
tiêu hoang thời tuổi trẻ phung phí tháng ngày vàng khi chiều dần nhạt nắng ngõ trải dài miên man… đêm quay về dĩ vãng tìm mình trong câu thơ nụ cười xưa lồng lộng lỡ chìm vào gió mưa !
