
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Giao hẹn
Bạn năn nỉ mượn GIỌT NẮNG VÔ THƯỜNG Tôi bảo nhắm mắt lại và đừng quậy cọ chờ khi ngộ thế nào là không có đến đây tớ tặng chút tơ vương
Bất chợt
Lang thang nắng rót sợi vàng bỗng dưng sầm sập chuyển sang mịt mù Rõ là đỏng đảnh Trời Thu đang vui là thế lại hu hu liền
Đạp xe quanh hồ Tây
Thu ngả nón chào em phượng vỹ Vàng chân trời chị cúc thung thăng Liễu tha thướt nối vòng tri kỷ Gió vô tư kéo áo chị Hằng
Ngâu
Ngoài trời tí tách giọt Ngâu Lúc khoan lúc nhặt nỗi sầu biệt ly Gặp rồi …còn khóc làm chi Xuống đây muốn uống thứ gì,tôi khao Trần gian muôn sự nghẹn ngào Đều tạm gác đấy…lao vào cuộc đua
Ngâu
Ngoài trời tí tách giọt Ngâu Lúc khoan lúc nhặt nỗi sầu biệt ly Gặp rồi …còn khóc làm chi Xuống đây muốn uống thứ gì,tôi khao Trần gian muôn sự nghẹn ngào Đều tạm gác đấy…lao vào cuộc
Đất và hoa
Đất chỉ một màu đen Hoa muôn màu muôn vẻ Đất âm thầm lặng lẽ Hoa toả hương êm đềm Mùa Xuân khi nắng lên Trời ban thêm màu mỡ
Trời và đất
Đất yêu Trời mãi mãi vì Trời cho Đất những cơn mưa để màu xanh Cỏ Cây mềm mại Mãi mãi ngay tự bây giờ Trời yêu Đất nên cho nhiều đến thế



