- NGUYỄN VĂN THÔNG
Tìm
Ngã vào nơi em sống, chết và lãng quên thời gian không còn nữa không gian cũng thật mềm Êm dịu Êm Dịu êm
Quả bàng rơi
Chín rồi, mình xuống phố thôi mang theo vị chát ngọt môi bạn bè Hỡi người dạo bước trên hè nhặt em sẽ được nhớ về tuổi thơ
Chân dung tự họa
Nhìn kỹ thấy ông cũng oách ghê Chân đi khuệnh khoạng, giọng lè nhè Học dăm ba chữ toàn bằng giỏi Vô tuyến đôi lần cũng tí toe. Thiên hạ nhìn ông, nghe ổng nói
Bình yên
Cứ nguội dần tình yêu cho em Cứ ít dần niềm tin với em Cũng dịu dần những điều nhung nhớ Càng nguội dần ngọn lửa đêm đêm Nhắc làm gì khi đã lãng quên
Nhàm
Lời yêu tìm đến lời yêu Mây chiều tìm đến mây chiều nao nao Vì sao tìm đến vì sao Ra vào tìm đến ra vào ngẩn ngơ Bây giờ tìm đến bao giờ
Cha
Khi cha mất em đã là người lớn Biết tư duy nên đau đớn thật nhiều Cha anh mất khi anh còn đỏ hỏn Nên khổ đau chẳng có bao nhiêu Đừng so sánh những điều bất hạnh
Ô Sa Ka
Ô sa ka, Ô sa ka* mơ màng mấy độ, mặn mà mấy yêu hoa vàng dãi nắng mấy chiều mấy thương, mấy nhớ mà xiêu lòng người