- NGUYỄN VĂN THÔNG
Thu 2021
Hà Nội ơi Thu này lỡ hẹn nhau Ghế đá vắng nụ hôn gặp gỡ Hoa sữa vẫn ngọt ngào dọc phố Không gặp người hương bay về đâu Các chàng trai cô gái ra tuyến đầu
Đón thu
Thu đã về rồi! Thu đấy ư? Hoa vàng mấy độ để tương tư Có con bướm nhỏ theo hoa nắng Đậu xuống vai thu đợi được…Ừ
Nắng và Thu
Nắng cõng chiều Thu đi dạo phố Áo Thu phấp phới dưới hanh vàng Trượt chân Nắng ngã, Thu nhăn nhó Để Nắng buồn thiu đứng giữa đàng
Thu Hà Nội
Hà Nội ngả vàng trong áng thơ Hanh hanh vạt nắng trải đôi bờ Phù sa lắng hết vào câu hát Để lại sông Hồng xanh ngẩn ngơ
Mưa mùa thu
Rõ ràng mưa gió tại Giời mà sao em cứ mang tôi ra hờn Mưa còn có lúc có cơn hờn em bất chợt nhanh hơn mưa nhiều.
Thời
Một thời ngẩn ngẩn ngơ ngơ Một thời yêu chẳng bao giờ được yêu Một thời bay bổng như diều Một thời rơi xuống những điều trái ngang Một thời ngất ngưởng ghế quan Một thời mê muội tham lam một thời Thời nào rồi cũng qua thôi ...
Tại mưa
Mưa làm cho đất ướt đầm biển đầy ắp nước, gió sâm sấp chiều Lời yêu muốn gửi người yêu sợ mưa làm ướt cánh diều… lại thôi