- NGUYỄN VĂN THÔNG
Buổi đầu
Lần đầu tiên gặp em Ở Đại học Nông nghiệp Cây vườn trường xanh biếc Nắng sân trường vàng mơ Hồ thu như tình cờ Lim dim đôi mắt ngọc Hàng dừa thả sóng tóc
Cuối hè
Cuối hè trời cao xanh hơn Mây dần dần trắng, nắng vờn bóng cây Cúc vàng đã nở rồi đây Chợt tà áo mỏng bay bay ngang chiều
Cuối mùa hoa
Cánh phượng nào đang ở trên cành Cánh phượng nào đã nằm dưới đất Thời gian qua cái còn cái mất Cánh phượng nào còn lại mãi không rơi Lang thang nơi góc bể chân trời
Đừng là hôm qua
Hôm nay xin đừng là hôm qua Như hoa kia hôm qua còn là nụ Hôm nay bảy sắc màu đã nhú Để mai rực rỡ tươi hồng Ta hôm nay là hạt phù sa giữa sông
Việc Giời
“Gió mưa là việc của Giời” Nhưng mà hứng chịu là người trần gian Không mưa, hạn hán lan tràn Cỏ cây khô héo, hồ khan nước về Từ thành thị đến miền quê Cắt điện nắng nóng cạn nghề sinh nhai
Nhớ về Quảng Yên
Bắt đầu từ ở Giếng Rừng múc đài nước ngọt ngập ngừng nhìn quanh... Giếng tròn in bóng trời xanh mây trong đáy giếng kết thành vòm yêu Cụ lim như cũng biết điều
Về với Tám Nhô
Sáu chục năm rồi,Tám Nhô ơi Thì ra đã quá nửa đời người Đứa còn đứa đã đi xa trước Vèo vèo năm tháng cứ thế trôi Sáu chục năm rồi, Tám Nhô ơi Những chuyện ngày xưa vẫn hổi hồi Mặt mũi áo quần nheo nhếch quá Đến trường bụng đói ục ùng sôi