- NGUYỄN VĂN THÔNG
Hơi thở của ngày mai
Hãy ngồi xuống lặng im không động đậy hít thật sâu và thở nhẹ nhàng… thấy biển rộng thênh thang và núi cao vời vợi có cả ngày xưa nhớ nhung chờ đợi có cả ngày nay phượng đỏ trưa hè Nhẹ nhàng thôi và hãy lắng nghe
Hoa và nắng
Nắng bảy màu đã gửi hết vào hoa nên nắng chỉ một màu trong vắt Hoa uống nắng và tự lọc chắt để có màu riêng của chính mình dẫu cầu vồng bảy sắc lung linh
Rủ gió
Có tiếng rì rầm ở cửa bên Chắc là gió đấy nghe quen quen Đêm hè trằn trọc không yên giấc Gió hãy vào đây cùng ngủ êm
Hai mặt
Có những thứ không thể nào định lượng Ví như yêu nhiều ít cũng là yêu Bông hoa nở tỏa hương vào buổi sớm Chút hoàng hôn cũng gọi là chiều
Nhịp thở ban mai
Hít vào, ta đang tồn tại Thở ra, nhịp đời thanh cao Hít vào, hoa đang kết trái Thở ra, hương chín ngọt ngào Hít vào, vòm cây lao xao Thở ra, mây đang cõng nắng Hít vào, tình đời sâu nặng
Hỏi đáp cuối mùa Sen
Đố biết cuối mùa sen ở đâu Thưa rằng sen ẩn dưới bùn sâu Đem theo hương sắc và nhung nhớ Để đến mùa sau lại thắm mầu
Mùa vải chín
Quả vải Việt Nam tên Lệ Chi Hương thơm vị ngọt chẳng đâu bì Đến mùa vải chín chim về gáy Nắng đuổi theo người mỗi bước đi