- NGUYỄN VĂN THÔNG
Nhân chi sơ tính bản thiện
Sinh ra ai cũng được Giời ban tính Thiện Nhưng lớn lên tính ấy đổi thay Nếu tu thân tích đức hằng ngày Sẽ trở thành Người Chân Thiện Nhẫn
Dạo chơi Bờ Hồ
Dung dăng Xuân dạo Bờ Hồ Lơ ngơ như đến Thủ đô lần đầu Ngắm nhà Thuỷ Toạ phía sau Tháp Rùa in bóng qua cầu Ngọc Sơn Vẫn còn nhiều chỗ xem hơn
Viết trong đêm khó ngủ
Pháp luật dành cho em “Lời nói cuối cùng” Em không thể nói bằng lời mà nói bằng nước mắt Nỗi đau tận đáy lòng 16 năm nén chặt Giữa pháp đình cứ thế tuôn rơi
Phân công
Việc của Giời là nắng mưa bão tố Việc của hoa là nở đẹp cho đời Việc của mây là lang thang đây đó Hoá thành mưa tưới mát muôn nơi
Tâm sự với Giời
Đất nuôi cây có cây không ngay Đất buồn quá suốt ngày vật vã Giời thương đất mưa rơi lã chã Giúp đất hồi sinh hỉ hả vì cây
Lẫn
Thấy trời xanh tưởng sang Thu Hoá ra Giời vén sương mù tháng Ba Hãy còn cái rét vua cha cho nàng Bân kịp làm quà tặng nhau
Thăm bạn
Ngày lên với bạn trời mưa ngổn ngang kỷ niệm xa xưa ùa về Bảy thằng mỗi đứa một quê mà như ruột thịt chẳng hề nhạt phai Anh cả Cận, út là ai?