
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Chùm thơ: Mùa Hè Nha Trang
Nha Trang biển trời mênh mang Tung tăng muôn ngàn sóng nhỏ Bạc đầu mà như em bé Chạy theo chị gió lang thang Dập dềnh du thuyền trên biển Bay bay tóc gió bay bay
Cò mẹ và cò con
Nhìn cò mẹ đẩy cò con Người xem bảo ác… mãi còn bận tâm Ngẫm ra thà đau một lần Cho con khôn lớn không ngần ngại chi Đường dài nếu chẳng tập đi Thì sao tới đích… nói gì thành công
Tre và măng
Tre đứng thẳng măng lại choẽ ngang Ai biết, xin vài lời chỉ giáo Sẽ còn trải mấy mùa mưa bão Tre đỡ măng không bật khỏi hàng
Tứ vô lượng
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người
Luận
Gọi là đẹp chưa chắc đã là tốt Lời nói hay chưa hẳn đã thật thà Nên để tránh những điều dại dột Phải đắn đo quyết định lúc đưa ra
Tình nhân
Tiết Xuân ẩm ướt Hương Xuân ngọt ngào Nắng Xuân lướt khướt Gió xuân xôn xao Phố uân lào xào Chen chân vào hội
Nào ai biết được những gì
Trước Tự Nhiên ta chẳng biết gì Mặt trời mọc và tại sao hoa nở Khi sao lặn là ngày rộng mở Trái đất có biết mình đang quay? Ừ nhỉ, có khi đằng đẵng chỉ một ngày



