- Sáng tác mới
Ở làng quê, những câu chuyện mọc lên như hoa dại. Chúng bình dị, mộc mạc, hồn nhiên mọc lên ở khắp nơi: bên hàng rào, viền quanh bờ giếng, dọc vệ đường đi, sát mép những cánh đồng lúa mì, lúa mạch. Không có ai tỉa tót, chăm bẵm chúng. Vậy mà chúng vẫn ngào ngạt hương và thắm sắc màu....
Hạnh phúc không đến từ tiền bạc, không đến từ ngoại hình hoàn hảo, cũng không đến từ những mối quan hệ đẹp đẽ. Nó đến từ những việc bạn làm một cách vô tư, bao dung, từ bi và hòa ái. Nó đến từ chính bên trong con người bạn....
Hơn nửa đời người với bao thăng trầm biến cố, nhưng trong kí ức của tôi về thời thơ ấu, về những tháng năm được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình“tuyển” về làm “một trại viên” dự lớp đào tạo, bồi bưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học trong tỉnh, tôi không bao giờ quên được hình ảnh......
Anh về nơi ấy! Em đã xa rồi! Chỉ còn nỗi nhớ Vương hoài bước chân...
So với lịch sử mấy ngàn năm nền văn minh nhân loại lần này thì con số mấy chục năm chưa có gì đáng để bàn. Nhưng so với một kiếp người ngắn như hơi thở trên cõi hồng trần này, nhất là so với lời người xưa “nhân sinh thất thập cổ lai hy”, thì con số 35 năm quả thực là một con số ấn tượng. Nó còn......
Trong cuộc sống nhiều biến động và phức tạp, sự đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ giữa các thành viên trong gia đình, mà đặc biệt là giữa người vợ và người chồng, chính là chìa khóa để dẫn đến hạnh phúc bền lâu. Vợ chồng đến được với nhau là duyên phận; có duyên để gặp nhau trong kiếp này đã khó, nhưng......
Sáng tinh khôi sợi nắng cũng trinh nguyên Hương dìu dịu, cánh đồng ngày thơ dại Ngọn gió lang thang rong chơi mê mải Lúa vàng như mơ trải khắp trên đồng...
Bao ngọt ngào đem gửi hết vào thu Để vô tình lòng đón đầy đông tới Những nỗi hanh hao, những niềm tê tái Không nhận về mình, Nên đổ lỗi mùa thu....
Đâu phải bây giờ cô gái ấy mới yêu hoa Cánh hoa sữa nhỏ xinh nồng nàn trên phố Đâu phải tự nhiên cô bỗng nhớ Kỷ niệm những ngày qua......
Vùng sông nước miền Tây Nam bộ với hệ thống kinh rạch chằng chịt, hàng năm có mùa nước nổi về, tạo nên những cảnh vật đặc sắc, những sản vật độc đáo, phong phú mà không dễ nơi nào có được…...
Em dịu dàng như ngàn nắng tơ bông Như mây trắng tụ về từ xanh ngát Bao ân lành từ ngàn xưa trong vắt Theo em về rực rỡ nỗi niềm riêng....
Là cảm giác yêu thương tràn đầy khi lùa ngón tay vào mái tóc đã luống bạc, đã mỏng manh như sương khói của người yêu, lòng những muốn níu kéo thời gian trở lại thuở xuân ngời xa xưa. Thấy rõ là từ người tới cảnh vật xung quanh mình, mùa đang chín. Thu đang chín trên mái tóc yêu thương ấy nên lòng......
Bâng khuâng quá một chiều đông lãng đãng Lạnh bên ngoài mà ấm áp con tim Khi bắt gặp gánh họa mi bừng sáng Dịu dàng như nàng thiếu nữ mùa thu...
Người ta thường nói: “Thời gian là phương thuốc nhiệm màu, chữa lành mọi nỗi đau”. Thế nhưng nếu thời gian lại vô nghĩa với “cái mất”; và “cái mất” cứ tươi nguyên như vậy, thì chắc hẳn “cái mất” đó là nỗi đau vượt ra ngoài những thứ mà thời gian có thể chữa lành....
Truyện cổ tích hiện đại là một thể loại văn học có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa yếu tố dân gian và yếu tố hiện đại. Các tác giả đã dùng hình thức dân gian để trình bày một vấn đề, một nội dung mới, hiện đại. Cổ tích dân gian là một dạng loại Folklore, là những sáng tác tập thể, thể hiện sự hiểu biết......
Em đưa mùa thu đi đâu Mà sóng mắt chiều lơi tím thế Lòng tôi thành cơn gió mùa đa đoan cả nể Đem chênh chao níu giữ mái xuân thì....
Nào có ai khập khiễng thế ở đời Gà cứ gáy trước nghìn bình minh đỏ Biển cứ tan trong lòng mình sôi dữ Là mặt hồ con sóng cứ lặng im...
Với “tự thức”, nơi “Nơi Quán trọ - Miền sương khói đời người” là gì? Đấy phải chăng, là cõi “vô biên độ” khói sương? Là cả một đại giác mà ta “ngộ” ra cái sân si, ái ố, dục ...? Là tất cả những bóng hình cuộc đời với bao nhiêu dáng vẻ mịt mùng mà ta đang bước đi, đang gặp, đang thấm trải, đang vật......
Cái lạnh này lại làm tôi nhớ cảnh người làng Hoàng Tường làm đồng. Mấy chục năm trước, cũng sống ở quê ít năm, chứng kiến cảnh mọi người dậy tù tờ mờ sáng, áo tơi, chân đất ra ruộng, mình thì vẫn co ro, oằn oài trong chăn. Đành là việc sinh nhai sinh kế, nhưng quả thật, sức chịu đựng, kiên trì của......
Em đợi anh suốt những mùa xuân Sân ga vắng mưa phùn rắc khẽ Bước chân mùa kéo chuyến tàu qua Những nẻo đường quen, những miền đất lạ Những giao thừa không pháo không hoa...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!