- Sáng tác mới
Thời thơ ấu của Trần Thu Huê và tôi gắn bó bên nhau đẹp như miền cổ tích dành cho những đứa trẻ nhà quê quen đầu trần chân đất.Mùa hè năm 1976, sau khi thi học sinh giỏi văn toàn quốc, chúng tôi được Ty giáo dục tỉnh Thái Bình giới thiệu cho Hội Văn học nghệ thuật tỉnh tuyển chọn về lớp đào tạo sáng......
Nàng bám lấy ghế trước để đứng dậy. Thấy nàng lảo đảo, người đàn ông đưa tay ra đỡ: - Chắc ở nhà cô rất ương bướng. Cô sốt suốt chuyến bay. Sao đi được. Bám vào tôi, tôi sẽ đưa cô ra. Nàng ko muốn, nhưng ko thể đi được nên đành chấp nhận: - Anh chị thật đẹp đôi mà anh lại chu đáo quá! - Cô nhân viên......
Ba lăm năm, một quãng đường... Xa thầy, xa bạn, xa trường dấu yêu. Tuổi thơ với những cánh diều Thắm tình bè bạn bao chiều bên nhau...!
Giờ đây tóc đã bạc màu Trên gương mặt đã hằn sâu vết đời......
a quay về bên mái ấm trường xưa.... Tìm ký ức tuổi thơ giữa vòng tay bè bạn Đất Thạch Hà có gừng cay, muối mặn. Điệu ví ân tình sâu thẳm đến mênh mang… Ngọn gió chiều mê mải bước lang thang...
Tôi và Hương thân nhau từ những ngày học chung trong nhóm Búp Trên Cành. Hồi ấy trong cái nắng hè chói chang và tiếng ve rộn rã, tôi được mẹ đưa về thị xã Thái Bình nhập học. Lớp học đặc biệt này do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình mở, dành riêng cho những thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn......
Hai đêm nay mất ngủ, nó thơ thẩn nghĩ: - Ăn đủ bữa, - Uống đủ lượng, - Tập đều đặn, - Mỗi khung giờ một ngày hưu trí đều cực kì vui vẻ, hạnh phúc bên người thân....
Sáng nay, trời trong veo. Mở mắt ra là thấy nắng nhẹ lướt trên tán cau ngoài hiên. Ở quê, thời gian như bước chậm lại, nắng cũng chẳng gắt, mỗi tia nắng ghé qua mái hiên đều dịu dàng như một cái vuốt ve của mẹ, gió cũng chẳng cần vội, chẳng cần ồn ào, chỉ khe khẽ thở, đủ làm lay động tàu lá chuối,...
Trước bao la Mà bàn chân bé thơ không dễ đi cho đến Nỗi tò mò háo hức Khiến tôi mơ thành tí hon Sẽ thành rừng nơi tôi thường gọi bụi cây...
Trong "Lá thư buổi sáng" (아침의 편지), nhà văn Hàn Quốc 고도원 (高道源/Cao Đạo Nguyên) có nói đến khái niệm về người sáng tác, ta hay gọi là nhà văn, hay tác giả. Khá thú vị....
Một lỗi phổ biến của kiểu dịch máy móc, không để ý đến ý nghĩa đặc trưng của ngôn ngữ. "Cặp" trong tiếng Việt vừa là cái cặp sách, cặp tóc, vừa có nghĩa là "đôi". Thế nên khi nói bên tiếng Việt là "không có đôi nhưng có cặp", ai cũng hiểu đó là chơi chữ....
Rạng sáng, ngay sáng nay thôi, giấc mơ chợt đến mong manh. Trong giấc mơ, cậu trai 12-13 tuổi, mặc đồng phục, đeo khăn quàng đỏ, thả lỏng người trong không gian. Cậu ấy đang mơ. Trong giấc mơ, gọi: Mẹ ơi!...
Tháng trước, nhân lúc cả nước bàn chuyện sáp nhập tỉnh, nó viết lại vài kỉ niệm về Mẹ và Quê hương, về ngôi nhà ngói 3 gian có chiếc sân dài, rộng; về ngõ nhỏ có cây si già, rễ chìm, rễ nổi, dây tơ xõa xuống như mớ tóc dài, xoăn xù chằng chịt qua năm tháng, về giấc mơ nó gặp tai nạn ngã bật ngửa,...
Hoa đến mùa lại nở, có những việc trên đời chỉ xảy ra một lần. Hoa đúng hẹn năm nào đến mùa cũng nở đẹp. Giàn hoa nhà mình trên tầng 3, ban công tầng 2, những chậu hoa, những cây mẫu đơn, cây ngọc lan trước cửa nở đẹp và thơm ngào ngạt, không để người phải mong chờ....
Anh cả sinh 1957. Trên anh có một chị gái, nhưng ở quê, anh vẫn luôn là anh cả. Kỉ niệm về Anh, với nó luôn rất ấn tượng. Ngày bé, Anh là chỗ dựa, là bầu trời của nó. Đói: Gọi Anh. Mệt: Gọi Anh. Sợ: Gọi Anh. Bị bắt nạt: Gọi Anh....
Ơn người sinh em Nay anh đến thăm nhà Bắt đầu bằng câu chuyện làm quà Xưng hô đúng mực Nói về em cũng rất có chừng.
Chuyện cuốn đi Mẹ kể tuổi tám, chín Em quần đùi ra chợ chạy rông....
Hè rực rỡ sắc màu hoa phượng đỏ Biển ru hời con sóng vỗ xôn xao... Mây nhởn nhơ hôn làn gió thanh tao Đêm thoang thoảng vị ngọt ngào hương bưởi! Khi nàng Xuân vừa quay lưng thật vội...
Mỗi câu chuyện đều có giá trị lịch sử của nó. Với tôi, nhà hàng Cá Mập là nơi tôi Nói Với Con Rằng: Con Là Tất Cả. Những năm tháng khó khăn nhất, tôi cứ dành dụm cả năm để đợi một ngày hè dắt nhau đi chơi Hồ Gươm, check in bưu điện thành phố… và chọn món ăn sang chảnh như một Người Giàu...
Tin sáp nhập Thái Bình vào Hưng Yên nhộn nhạo mấy tháng rồi, nhưng mấy hôm nay lại cồn cào hơn, khi trên bản đồ không còn cái tên THÁI BÌNH nữa. Và tình cờ đúng ngày nó nhìn thấy Bản đồ Việt Nam & Bản đồ Hưng Yên mới, hình ảnh Nó bên U lại được anh face nhắc....
Ai cũng cần thời gian để lớn! Bạn không tự nhiên trở nên ngọt ngào và hấp dẫn, và không phải cứ ngọt là ngon. Đó là lý do người ta, ngay cả khi ăn cam canh hay khế ngọt, vẫn thích chêm vào chút gia vị mặn mặn, cay cay…...
Mỗi cuộc đời, nếu được viết ra, có lẽ sẽ là một cuốn tiểu thuyết vô cùng hấp dẫn. Đôi khi chúng ta dành thời gian cho những cuốn sách dày cộp và mải miết đắm đuối với những gì nhà văn viết ra, nhưng lại quên không dành cho chính mình những khoảng lặng, để n...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!