- Sáng tác mới
Tôi gặp Phạm Minh Châu vào mùa hè năm 1980, tại Lớp bồi dưỡng dành cho các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức, lúc đó Châu chưa tròn 11 tuổi. Sinh ra ở miền quê lúa Thái Bình, Châu và nhóm Búp chúng tôi đã có chung một khung trời kỷ niệm với những......
Thuyền trống thì dễ bị sóng lật. So với chiếc thuyền có chở một lượng đồ nhất định thì chiếc thuyền trống, chỉ một cơn gió hơi mạnh thổi đến cũng khiến nó khó trụ vững, dễ bị lật hơn....
Đêm ở quê mình đẹp xiết bao Bầu trời thăm thẳm dát đầy sao Hùng tinh đứng gác giơ tay vẫy Bắc đẩu tuần tra ngả mũ chào Bến lặng lẽ ngồi trăng lấp loáng...
Đỏ hỏn cục bùn non Mẹ vớt anh từ đất Bú Đào giang còn khát Vác Hồ Gươm vào Nam Vốc gió Lào rửa mặt Vỗ cong lưng sông Lam...
Cầm trên tay tập thơ “Cội” của Trương Minh Hiếu, tôi không khỏi bồi hồi xúc động. Một miền ký ức xa xôi tưởng chừng đã rơi vào quên lãng bỗng vụt sáng lên, nhắc tôi nhớ lại những ngày xưa yêu dấu, được chung lớp chung thầy với Hiếu ở Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình cách đây gần nửa thế kỷ....
Tôi không sinh ra ở miền biển, có lẽ vì vậy mà biển luôn là điều hấp dẫn nhất trong tôi. Lần đầu tiên tôi được ra biển là chuyến đi thực tế ở Đồng Châu (Tiền Hải) của lớp Bồi dưỡng sáng tác thơ văn cho thiếu nhi do Hội VHNT Thái Bình tổ chức, sau đó là đi thăm Vịnh Hạ Long....
Người Mẹ ấy Chưa già lắm Mái tóc đã thưa dần Hai đuôi mắt nét hoa văn dằng dịt. một sớm mùa thu hai mươi năm về trước Mẹ sinh đứa con trai Chưa xa lắm - Sớm nay Mẹ không muốn nói nhiều về khoảng giữa Người tiễn con ra chiến trường sớm nay cũng chính là mẹ đó....
Ngày bố tôi đi xứ Từ Đông Âu mới về Tôi vừa tròn ba tuổi Cũng chưa nhớ được gì... Chỉ nghe mẹ kể lại Đưa ra Hà Nội chơi Rẽ vào hiệu Hưng Ký Chụp một kiểu cho vui......
Sóng lăn tròn trên cát Biển dạt dào hát ca Gặp nhau nơi bến đợi Đồ Sơn hội Búp Nhà Tuổi thơ đã trôi qua Nửa thế kỷ rồi mà Bạn bè nay gặp lại...
Biển rộng bao la Biển không là nhà Mà sao nhiều cửa Mở vào mênh mông Cửa biển từ sông Mở ra dài rộng Biển rộng mênh mông Cửa là bến đợi...
Đời Nô làm kiếp tôi đòi Ở đâu Nô cũng là người thừa ra Trên răng, dưới “cat-tut” mà Phú Ông cho ở đã là sướng rên Trẻ trai, chỉ được cái hiền...
Đêm ở quê mình đẹp xiết bao Bầu trời thăm thẳm dát đầy sao Hùng tinh đứng gác giơ tay vẫy Bắc đẩu tuần tra ngả mũ chào Bến lặng lẽ ngồi trăng lấp loáng...
Nhìn thấy ai viết nguệch ngoạc "mẹ" trên tờ giấy, tự dưng lại thấy vui. Lại nhớ đến mẹ của mình. Nghe thấy ai gọi to tướng "mẹ ơi!", trong lòng lại thấy vui. Mẹ người ấy chắc cũng giống mẹ mình....
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì phải làm sao cho bớt Nghiệp. Còn ai...
Cò Bé nuôi một con vịt bầu. Lông trắng muốt. Đôi mắt tròn vo bao giờ cũng ngó nghiêng dò ý Cò Bé. Dáng nó bệ vệ đi lại lạch bạch ộ ệ rất ngộ nghĩnh....
Nếu chữ Đức phong phú, chứa nhiều nội hàm và kết hợp để tạo ra vô vàn các từ ngữ Hán Việt bao nhiêu thì chữ Nghiệp cũng như vậy. Chúng là hai chữ đối lập và tạo nên một quan hệ biện chứng. Muốn nhiều Đức thì...
Nguyệt ấn thiên giang (tiếng Hàn 월인천강 tiếng Hán 月印千江 - nguyệt ấn thiên giang), câu này có nghĩa là mặt trăng phủ ánh sáng của mình lên cả nghìn con sông....
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ....
Con lui cui cùng bóng mình mỗi tối Nén đơn côi, nghẹn lòng bức bối Hình ảnh mẹ… thoảng khói sương Lãng đãng những con ờng… Bóng tre già Bên bến nước...
Dâm Đàm mặt nước Mù Sương bốn mùa bảng lảng khói hương bốn mùa Mảnh mai dưới mái cổ xưa hình như có dáng người vừa bước ra...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!