- Trang thơ

Loài hoa mang tên em
Em mang tên của một loài hoa cỏ Vươn dậy hình hài trong bão tố, mưa sa... Tâm hồn em cũng đẹp tựa loài hoa, Bao năm tháng vẫn hiền hòa hé nở. Hương hoa em len vào trong hơi thở


Giông gió hai phương
Một phương giông gió bời bời Một phương bão tự lòng người...bão ra. Giá đừng nụ… giá đừng hoa Đừng xanh ngăn ngắt... giá mà … người ơi!


Hè về
Em có nghe rộn rã những tiếng ve Và cái nắng của mùa hè đang tới..? Hàng phượng vĩ trở mình trong gió thổi Búp đỏ trên cành đang chúm chím môi xinh...!


Một nửa của riêng anh
Biển nổi sóng hay tim anh dào dạt Ru mạn thuyền trong câu hát du dương Đôi mắt em hay biển đảo mờ sương Anh mê đắm niềm vấn vương huyền diệu… Ôi, Lý Sơn giờ này anh mới hiểu


Đẹp thế... Lý Sơn ơi!
Khi bình minh vừa hé Làn gió nhẹ buông lơi... Ta rẽ sóng xa khơi Thăm Lý Sơn huyền thoại ! Để bâng khuâng thăm lại Mộ gió lính Hoàng Sa Thời gian đã trôi xa Vào bao năm thuở trước


Truyện cổ tích Tam và Tứ
Có người chuyên bưng trống Người làng gọi ông Tam Trống lớn rồi trống nhỏ Ông cứ cặm cụi làm. Khi làm được kha khá Ông gánh vào các làng Mời mọi người mua trống Trống tôi kêu rất vang.


Sen nâu
Nở tĩnh lặng trong ngôi nhà của ta những đóa sen nâu âm thầm kiêu hãnh líu ríu chân cầu thang méo mó nơi chiếu nghỉ tần ngần một xó xỉnh nào thì thào ngôn ngữ thất truyền những đóa sen nâu ngân nga giai điệu gì những đóa sen nâu thở than nguyện cầu hay hoan hỉ
