- Trang văn
Lộc vừng
Thứ ba - 03/09/2024 18:20
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
LỘC VỪNG
(Nguyễn Linh Khiếu)
Một ngày ông ngoại gọi điện cho mình. Ông hỏi trên sân thượng còn chỗ để được mấy chậu cây không. Mình nghĩ bố vợ muốn mua cây tặng nên có ý chần chừ. Bởi cây nào ông thích đều rất đắt tiền. Thấy thế ông nói luôn. Ý bố là muốn chuyển mấy chậu cây lớn xuống nhà con để con chăm sóc.
Ông là người cả đời mê cây thế. Khu biệt thự của ông bày nhiều cây thế cổ thụ quý hiếm. Cây nào cũng đẹp mê hồn. Cây nào cũng thật đắt tiền. Hàng ngày ông dành nhiều thời gian công phu cắt tỉa gò uốn thế cây. Cây nào ông trồng cũng xanh mướt và hình thế độc đáo. Bây giờ tuổi cao bệnh trọng ông không đủ sức chăm sóc cây. Lại không đành lòng giao cây quý của mình cho thiên hạ.
Thế rồi một chiếc xe tài nhỏ chở cây đến nhà mình. Ông ngoại cẩn thận áp tải. Ông lên sân thượng ngắm nghĩa chọn chỗ đặt từng chậu cây. Đó là những cây quý nhất trong khu biệt thự của ông.
Nhiều năm sau các chậu cây ông cho cây nào cũng xanh tươi khỏe mạnh. Đặc biệt cây lộc vừng cổ mỗi năm nở hoa hai lần. Hoa rất sai. Màu sắc đỏ tươi và hương thơm ngào ngạt.
Sau khi ông mất những chậu cây ông cho mình chăm sóc cẩn thận nên vẫn xanh tốt như thường. Riêng cây lộc vừng từ ngày ông mất tuyệt nhiên không nở một bông hoa nào.
Một lần đến thăm một vườn cây thế. Thấy gia chủ sành sỏi chuyện cây cối nhân đó mình nói chuyện cây lộc vừng. Người chủ vườn cười mà rằng đáng ra hôm cụ mất anh phải buộc cho mỗi cây của cụ một mảnh vải đen để cây để tang cụ. Anh đã lỡ rồi thì cái cây lộc vừng cổ ấy sẽ không bao giờ nở hoa nữa đâu.
(Chân mây. Nxb HNV 2024)