
- ĐÀO THANH BÌNH

Mắt bão
Nắng hừng lên một lát Gió lặng đi mấy phần Bão ngưng vào tận đáy Anh lặn vào mênh mông Lọt thỏm giữa thênh thang Trơ mình cùng gỗ đá Không có lời của gió
Nó... cũng gà lắm đấy (2)
Một tuần, rồi hai tuần, chưa có Thông báo. Kì lương đến, Thầy nó sốt ruột: - Có khi phải đi cảm ơn trước em ạ! Cũng để xem thực hư thế nào! - Vâng! - Tính mua gì? - Mùa nhãn, em định mua nhãn lồng ạ! - Ừ, nhãn lồng ngon, Thầy có hàng quen.
Nó... cũng gà lắm đấy
Bao năm nó day dứt vì đã tự tay mình giết hại lũ gà khi chúng đang tuổi vị thành niên mơn mởn. Tuần trước viết ra được, sám hối với lũ gà xong, nó chợt giật mình, hình như nó cũng gà lắm ấy. Nó không gà đến mức ấy, cứ theo cách của chị Mây, bây giờ lại chả có cơ ngơi to tướng ở ĐẤT BẠC Trần Lãm, thành phố Thái Bình.
Chùm thơ 4 câu tặng các bé
Nhìn ra khung cửa đóng Quay lại ban công xanh Ơn cây lành hạnh phúc Ai trồng lên đôi cành
Cà phê Đá Nhảy
Cà phê giọt đắng, giọt lành Mình em, em vẫn tập tành, chờ ai Chiều tàn, nắng dẫu nhạt phai Ở đây, dừa, cát… vẫn lay lòng người Kệ cho tóc cứ rối bời
Đá Nhảy
Đá từ đâu Nhảy tới Nguyên dáng - ngồi hồn nhiên Đằm mình che chắn sóng Cho ta ngồi bình yên?
Cứ là....
Cứ là em nhé, NÓ ơi! Cứ là êm dịu, sớm chiều thảnh thơi Cứ là trong trẻo, thế thôi Là em, là NÓ, bao người mến thương



