
- ĐÀO THANH BÌNH

Mây ngàn năm vẫn đợi để cùng về
Cầm trên tay tập thơ mới của Trần Huyền Tâm: MÂY NGÀN NĂM VẪN ĐỢI, tôi chợt nhớ lời hẹn hò tôi từng nói với nàng ấy: Dứt khoát tôi sẽ viết lại những trải nghiệm cuộc sống của mình để gửi đến nàng ấy và các bạn thơ văn thủa thiếu thời, thủa BÚP TRÊN CÀNH năm xưa.
Cảm nhận về những tiếng lòng miền tịnh độ qua cuốn “Diệu khúc Sen”
Tập thơ gợi nhớ những kỉ niệm thời ấu thơ nghe mẹ hát: “Trong đầm gì đẹp bằng sen/Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng…”. Sen mọc trong bùn, sống trong nước, vươn lên dưới ánh mặt trời để nở hoa, kết hạt. Sen là biểu tượng của sự tự thích nghi và vươn lên trong mọi hoàn cảnh. “Diệu khúc Sen” cũng gợi tôi nghĩ về sự tôn quý, về biểu trưng của sự thuần khiết và thánh thiện; duy trì và phát triển.
Thơ riêng mà hạnh phúc cho tất cả
... Tôi từ Vô Minh, đọc thơ Trần Huyền Tâm để tìm Minh Triết, Trí Huệ cho bản thân mình. Tôi đã đọc thơ của nàng một cách có chủ đích và với một ý chí rõ ràng như thế, cứ ngỡ sẽ rạch ròi, minh bạch được, nhưng đọc rồi, tôi bị rơi vào bẫy tình của nàng ấy.
Cô giáo mầm non
Em là cô giáo mầm non Tuổi còn rất trẻ, mắt tròn mộng mơ Chân son, mái tóc đợi chờ Môi cười, nắng tỏa ngẩn ngơ bao người
Viết cho một giấc mơ xa
Tôi cứ lần lữa... lần lữa mãi, không biết bắt đầu như thế nào. Có cái gì đó xa xăm, xa xăm. Có cái gì găm găm trên mắt mỗi khi trở về Nhà Của Búp, nhìn vào bức ảnh chung, ngắm nghía những gương mặt bạn bè - Những gương mặt đến 40 năm sau, 50 năm sau hay là lâu hơn nữa... vẫn không thể phai mờ.
Dâng mẹ
Giỗ cha năm chỉ một ngày Mà sao hương khói đong đầy lòng con Thân già tuổi mẹ héo hon Tay vin bậc đá, mỏi mòn bước chân



