
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Em ơi vào Quy Nhơn
Em ơi vào Quy Nhơn Biển xanh và mây trắng Mênh mông và sâu thẳm Tình người nồng thắm hơn Em ơi vào Quy Nhơn Ghé thăm Hàn Mặc Tử Những vần thơ quyến rũ
Lạ
Đương không bày đặt lễ tình nhân Có phải Tây đâu mà góp phần Sao cứ lệ nào nơi xứ lạ là ta cũng nhắm mắt theo chân
Vô đề
Biển rộng dài sóng vẫn xô bờ cát Nắng cao xa vẫn đậu cỏ non tơ Ta đi mãi cũng tìm ra bóng mát Ngồi bên nhau đẹp đến bất ngờ
Ru
Ngủ đi những giấc mơ ngày xưa sẽ được đơm hoa kết trái Ngủ đi những gì rồ dại sẽ cùng đi suốt cuộc đời Ngủ đi cánh buồm ra khơi
Quen
Đã bao giờ mình gặp nhau đâu và mắt vẫn một màu huyền bí và tim vẫn chưa lần thủ thỉ sao giấc mơ lại chụm đôi đầu
Bán trăng
Nằm nghe tiếng sóng vỗ bờ Ngỡ Hàn Mặc Tử gửi thơ tới chào Bán trăng biết được mấy hào Lập Trại phong thỏa ước ao một đời Bao nhiêu cô gái tân thời
Bảy thằng ngày ấy --- bây giờ
Bốn nhăm năm đã qua rồi Bấy nhiêu gian khó một thời đã xa Nhớ ngày bảy đứa chúng ta trong nhóm “Tư thế" quả là không sai



