
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Bàn
Khi bàn về Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Nhiều người cho là chuyện trời ơi Trong cư xử phớt lờ nhẫn nhịn Lấy tiền đo giá trị con người
Cầu an
Xuân mơn mởn bầu trời mặt đất Lộc non xanh mưa cõng nắng leo cành Mắt em gái trong mùa đại dịch Vẫn nồng nàn nâng cánh thơ anh Đã trải qua mấy cuộc chiến tranh
Xuân hy vọng
Hy vọng Xuân này nhiều đổi thay Dồi dào sức trẻ đến từng ngày Cây vươn lộc biếc trời xanh thắm Giang cánh đàn chim thỏa sức bay
Thưởng Đào
Tha thẩn vườn đào Xuân đón Tết Ngập ngừng ngọn gió Tết chờ Xuân Cụm mây thong thả buông ngàn nắng Người đứng ngắm hoa, hoa lại gần.
Hoa Tết
Chơi hoa từ lúc chưa xuân Nụ còn chúm chím vài tuần cuối đông Trên cành đã nở vài bông Để dịu bớt nỗi chờ mong xuân về
Bỗng dưng
Bỗng dưng trái đào ửng đỏ Bỗng dưng hoa nở khoe mầu Bỗng dưng mây vờn ngọn gió Bỗng dưng bỗng dưng gì đâu
Sắc Xuân
Bám đuổi theo dòng nhựa Chồi tơ bật khỏi cành Nắng xuân vừa ửng đỏ Chồi đã mượt mà xanh Ngày xuân em bên anh Nồng nàn và say đắm Hàng cây che bớt nắng



