
- NGUYỄN VĂN THÔNG

Tết
Thì vẫn biết năm nào chả Tết Vẫn rộn ràng ríu rít cùng Xuân Kẻ đi buôn bán xa gần Người về lối cũ tần ngần ngắm hoa
Phúc
Mơ ước từ xưa có mái nhà Cháu con sum họp đẹp như hoa Ruộng vườn tươi tốt siêng cày cấy Phúc đến toà n dân nước thái hoà
Nhớ Tết
Đã đi ra khỏi ước mơ qua thời gian, vượt cả bờ không gian Tết về vẫn nhớ xóm làng có con đường đất với hàng tre xanh bánh chưng ai gói để dành
Em
Em Mùa Xuân đâm chồi nảy lộc Em Mùa Hè rượi mát dòng sông Em Mùa Thu rung rinh trái ngọt Em Mùa Đông ấm áp lửa nồng
Quê
Quê mình ở tận Hà Nam cộng dồn sống được mấy ngàn ngày thôi còn thì phiêu dạt xứ người nay đây mai đó ối nơi là nhà
Bài kệ số 4
Khi tưởng cuộc đời là cõi tạm Thế giới bên kia mới là xứ vĩnh hằng Là cõi tạm thì được chớ hay chăng Đến tay trắng và ra đi tay trắng Là cõi tạm là triệt tiêu cố gắng
Chuyển
Bần thần tờ lịch trên tường Muốn đi nhưng lại vấn vương chủ nhà Nửa ở thương đào chậm hoa Nửa đi tết sớm tiền quà chưa lo Thôi thì như cuộc hẹn hò



