- TRẦN HUYỀN TÂM

Gió hát khúc thương về
Bây chừ quen nắng ấm trời Nam Người còn nhớ lời hẹn thề đất Bắc Gió Tháng Tư nhuộm hoàng hôn tím ngắt Đang ấm nồng, bất chợt rét nàng Bân. Con đường xưa vẫn đong đưa bàn chân Bóng lá vẫn trải vàng vờn hanh nắng


Cám ơn!
Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện có thật…Một ngày kia, căn bệnh ung thư quái ác đã cướp mất sinh mệnh của một chàng trai trẻ. Bạn bè anh, những người thân yêu của anh điều tiếc thương anh.


Khúc thời gian
Có câu rằng: Hành trình của dòng sông là tập hợp của những bình yên, những gập ghềnh, của những khúc bồi, khúc lở, cả những ào ạt dâng trào hay cạn lòng khô đáy. Hành trình của cuộc đời con người cũng thế, nó là tập hợp của các thời khắc.


Tháng Tư về
Tự khi nào Xanh đưa mây lên cao Tháng Tư thanh tao nẻo về trên ấy Lối ta đi xênh xênh tơ nắng chảy Xanh ngút ngàn Xanh biếc đường mây.


Vui khúc tương phùng
Đã thấy Xuân ngời vời vợi trên cao Không gian xưa tịnh nguyên màu xưa cũ Chiều nhẹ lơi, lơ thơ tơ nắng rủ Chút lạnh cuối mùa thoang thoảng đường mây.


Búp và Hoa
Năm 1976, tỉnh Thái Bình là tỉnh đầu tiên trên cả nước khởi xướng việc mở lớp “Đào tạo, bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học” vào các tháng hè. Và liên tục 12 năm sau đó, hàng loạt các nhà văn, nhà thơ nhí đã nhanh chóng được quy tụ, bồi dưỡng, trưởng thành tại Hội Văn học nghệ thuật Thái Bình.


Khúc thời gian
Xuân đã tròn trên những thảm bông mây Hương thời gian ấp sắc ngày tươi mới Gió quẩn mùa lạnh bước sương dợm lối Chùng chình cánh nắng lao xao. Muôn muốt búp ngà dâng cao Diệu khúc Tháng Tư óng ả
