- TRƯƠNG MINH HIẾU

Lại gần ta để có nhau
Lại gần ta để có nhau Lo chi con sóng làm đau bãi bờ Bạc đầu chưa hết mộng mơ Triệu năm dào dạt bây giờ vẫn say


Tìm mình ở giữa nhân gian
Ngước trông bát ngát biển khơi Ngẫm mình như giọt nước trôi sông dài Giang tay đón lấy ban mai Hỏi mình có khác hình hài hôm qua Thời gian đi với ta mà Nhưng sao xa cách như là với ai


Trách gì xuân phải mau qua
Vậy là xuân đã qua rồi Còn đâu lộc biếc và chồi non tơ Cầm lên một nắm nghi ngờ Tìm trôi tìm nổi câu thơ cạn dòng


Trong ngần tháng Ba
Ngỡ là hè đến vô tư Ngờ đâu xuân vẫn ậm ừ chưa qua Hương thì ngàn ngạt bay xa Mà hoa khép nép ủ qua đêm dài


Ta về trên lối ngày xưa
Ta về trên lối ngày xưa Âm u chẳng nắng, chẳng mưa là trời Câu ca ai hát không lời Đò ngang vắng đợi, sóng rời bến sông Dấu chân in vết nhìn trông


Một ngày là bấy nhiêu năm
Đây là đất, kia là trời Trời xa xôi thế, ơ hời gọi thôi Khi buồn lẫn với khi vui Khi đau đớn tự ta xui ơn trời Đất gần như mẹ ta thôi


Lời thề với dòng sông
Sông đôi bờ rộng bao la Tiếng dào dạt sóng ngỡ là quanh đây Xa vời nắm ở tầm tay Sâu cho hun hút cũng ngay bóng cầu Chiều xa mờ mịt đâu đâu
