- Sáng tác mới
Tự dưng thấy lồng ngực ngột ngạt, khó chịu vô cớ, đó là có thể não ta đang cảm nhận được sự "nguy hiểm" nào đó. Một cách vô thức, não của ta thường "quét" môi trường xung quanh và có thể cảm nhận được sự bất ổn dù nhỏ....
Trong lớp có nhiều học sinh. Sau một thời gian học, trình độ có sự khác biệt, kẻ học mãi không thông, người thì rất tinh tấn, thông làu mọi thứ, hay cùng về một vấn đề nhưng lại có các cách hiểu khác nhau, ai cũng nghĩ mình đúng. Đấy là còn học chung 1 lớp....
Có mắt chả có mũi ta Mắt tròng vào mắt để xa hóa gần Cán bộ, lãnh đạo, nhân dân Ai muốn nhìn rõ thì cần đến tôi....
Hương bưởi không nồng nàn mà thanh khiết, vấn vương trong gió, len lỏi qua từng góc phố, mái hiên, chạm khẽ vào ký ức của những ai từng say mê vẻ đẹp giản dị mà cuốn hút này. Đó là mùi hương của tuổi thơ, của những ngày mẹ gội đầu bằng nước...
Có người có, có người không Đàn bà cho chí đàn ông đều... nhòm Sáng sớm, trưa trặt, chiều hôm Muốn không lỡ việc thì ôm tớ nào....
Thân tôi tội tình gì đâu Kẻ đấm người đá trọc đầu chưa tha Đến khi bẹp ruột toạc da Nằm dí một xó chẳng ma nào nhìn....
Hai lưỡi do người sinh ra Lưỡi liếm vào lưỡi người ta tách rời Cả đời chẳng có miếng xơi Chia ra rồi trả cho đời, khổ chưa......
Trái đỏ, nhựa trái đỏ tươi Trái lại giấu kỹ trong người... mà rung Mỗi cây một trái đủ dùng Thanh niên khỏe mạnh trái sung hơn già....
Qua những người bạn quê gốc Thái Bình từng gắn bó với các khoá đào tạo, bồi dưỡng thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học “Búp trên cành-Thái Bình” giai đoạn 1976-1990, tôi mới được biết đến Nhà thơ Kim Chuông, được trao đổi và được ông viết lời giới thiệu cho một số cuốn sách đã xuất bản. Từ mối......
Là con của núi của rừng Dao băm vào mặt đã từng trải qua Không ăn được miếng nào mà "Tanh tao" hai tiếng đến già phải mang....
Tôi ngó nhìn đồng hồ đã hơn mười giờ mà vẫn chưa bán được gì, gian hàng của mình từ sáng vẫn trống trơn mà người ngoài phố cũng thấy vắng hơn thường lệ. Mấy hôm trước cũng có khách xong họ chỉ mua mấy thứ lặt vặt về sửa chữa như vài mét dây cái công tắc ổ cắm mà thôi và luôn kêu ca dạo này...
Anh phát biểu tri ân Từ dưới sân trường em đằm trong nỗi nhớ Tuổi thơ được anh cho ăn vụng mỡ sống kẹp bánh đa Khi sang chơi nhà bác. Lúc anh xuống sân trường gọi khẽ...
Tôi có khen đuôi tôi đâu Mà mọi người cứ đổ đầu tội ghê Nằm bếp ngủ cũng bị chê Ăn vụng do chủ bỏ bê đói lòng....
Vợ chồng chẳng thủy chẳng chung Cho nên đều mọc hai sừng khổ chưa Tháng ngày dãi nắng dầm mưa Ăn cỏ mà kéo cày bừa... Rõ hâm....
Chúng ta hãy xem 3 chữ "Vô" (無), "Sở"(所) và "Hữu" (有). Nếu đọc theo tuần tự "Vô Sở Hữu"( 無所有) thì nó có nghĩa là "Sở trụ của Vô là Hữu" (무(無)의 처소(所)가 유(有)다), tức "trong Hữu có Vô" (없음이 있음 속에 있다). Còn nếu ta đọc theo chiều ngược lại là......
Khất sĩ đi khất thực, đó là một cách tu đẹp, hiệu quả và khổ ải, có thể nói là khổ nhất. Ba y một bát đi khắp mọi nhà xin ăn, ai cho gì ăn nấy, đủ cho 1 bữa, không lấy thừa, ngày ăn một bữa. Cách tu này, trước là tự dẹp bỏ cái Ngã Mạn, hai là dẹp bỏ cái Phân Biệt, ba là bỏ Tham...
Khi ta 10 tuổi, đó là cái tuổi thích được bám càng, đi đâu cũng được. Cuộc sống khi đó luôn lạ lẫm. Khi ta 20 tuổi, đó là cái tuổi làm gì, đi đâu cũng vui, miễn là được cùng bạn bè. Cuộc sống lúc này như chiếc cầu vồng đầy màu sắc....
Cây gì gốc gọi là chân Mọc trên mặt nước mà dân được nhờ Sụn chân sứt mặt thì lo Không mau sửa chữa gọi đò mà đi....
Con gì trong bụng toàn đất Trên mình để cỏ mọc xanh Chân đất lại đứng trên đất Chống lũ chống lụt ngon lành....
Mắt to mắt bé Mắt mẹ mắt con Mắt vuông mắt tròn Xuống nước mở ra Biển, hồ, sông suối là nhà Cá tôm gặp phải có mà... chết toi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!