- Trang thơ

Men tàn thu
Mắt ve vuốt bờ cong Quếnh quáng nhìn giọt vang trầm ngấu đỏ Cạn môi mềm mê man men thu Mịt mù!


Tĩnh lặng 2
Tĩnh lặng là bản lĩnh Chẳng nhu nhược chút nào! Kiềm chế cơn nóng giận Nông nổi họa chừng nào? Bạn được đánh giá cao Người khiêm nhường, trí tuệ !


Mộng thu
Nằm gác chân lên những áng mây Thiu thiu giấc mộng giữa ban ngày Đang bay tít tận vòm xanh ngát Đánh bịch xuống sàn khỏi ghế mây


Vu Lan
Lại thêm mùa Vu Lan Hoa cúc lại nở vàng Con đến nơi Cửa Phật Đón Mẹ về Nhân gian Này là bưởi là cam Này nhà cao xe quý Chia đều cho Ngạ quỷ


Hồ Tây
Dâm Đàm buổi sớm mờ sương Nhấp nhô Lãng Bạc vấn vương Tây Hồ Cáo đào hang tự bao giờ mà thành tên gọi trong thơ Xứ Đoài Mang mang chuông thỉnh nắng mai


Chùm thơ 4 câu: Mùa Thu
Hà Nội ngả vàng trong áng thơ Hanh hanh vạt nắng trải đôi bờ Phù sa lắng hết vào câu hát Để lại Sông Hồng xanh ngẩn ngơ.


Giải oan Thị Màu
Đừng ai chê nữa, Thị Màu Tôi yêu nàng nhất địa cầu này đây Giá Màu, người của thời nay Tôi thành kẻ cướp cao tay… chả đùa! Người đời miệng lưỡi cay chua
